Nơi vết thương ánh sáng rọi vào - Kỳ 1: 'Tôi không đơn độc'

Quang Thanh06/08/2025 09:00
Nơi vết thương ánh sáng rọi vào - Kỳ 1: 'Tôi không đơn độc'

Tôi nói với Joey rằng tôi muốn đám cưới này không chỉ dành riêng cho hai đứa, mà là để gắn kết một cộng đồng lại với nhau. Tôi muốn buổi lễ là một nghi thức của lòng biết ơn và sự gắn kết.

Thế là, chúng tôi tranh thủ sự giúp sức của bạn bè và gia đình gấp một ngàn con hạc giấy trang trí cho lễ cưới. Em trai anh đã học đàn hạc để trở thành người chơi nhạc ở lễ cưới. Và rồi ngày đó cũng đến. Một đội quân nhỏ đã có mặt ở địa điểm tổ chức hôn lễ vài giờ trước khi buổi lễ bắt đầu. Mọi người sắp xếp bàn ghế, giúp tôi mặc váy, dán bó hoa, chạy đến cửa hàng để lấy bóng bay.

Tình yêu thương của các bạn đã giúp tôi sống tiếp

Và thời gian dừng lại trong giây lát.

Tôi nghe thấy tiếng đàn hạc cất lên và tôi bước xuống lối đi. Joey đón lấy tôi bằng một cái ôm. Chúng tôi đang đứng ngoài trời, dưới mái vòm bằng gỗ màu trắng, được trang trí những vòng hạc giấy. Mặc dù đang là tháng Chín, nhưng chúng tôi đã may mắn có một ngày hoàn hảo ngập tràn ánh nắng với nhiệt độ chừng 25 độ C. Nơi sân vườn, những bông hoa đung đưa trong gió nhẹ, những cành cây thì thầm với nhau. Tôi nắm chặt micro với bàn tay run rẩy và nói với quan khách:

“Yêu thương không phải nguồn tài nguyên hữu hạn, không phải thứ mà bạn phải cân nhắc cẩn thận như gói bánh Oreo. Thay vào đó, trao đi yêu thương sẽ giúp yêu thương được sinh sôi và cứ vậy tiếp tục nảy nở.

Như đa số mọi người đã biết, tôi lớn lên phần lớn trong sự thiếu vắng yêu thương, và về cơ bản, tôi đã mồ côi từ mười lăm năm trước. Và đôi khi chuyện đó thật buồn như nó phải vậy. Nhưng phần lớn thời gian, thì không phải vậy. Bởi vì tôi không đơn độc. Cũng như hôm nay tôi không đơn độc ở đây.

Gửi các bạn của tôi: Ngay cả trong những khoảnh khắc cô đơn nhất, đau đớn nhất, chính tình yêu thương của các bạn đã soi đường cho tôi trong bóng tối. Tình yêu thương của các bạn đã giúp tôi sống tiếp. Tình yêu thương của các bạn đã nuôi dưỡng tôi. Khi tôi để tình yêu thương của các bạn bước vào cuộc đời mình, nó giúp tôi sống tốt hơn. Nó dạy tôi cách dần trở nên tử tế và dịu dàng hơn, và sau đó, như tình yêu xưa nay vẫn vậy, nó lại nhân lên và nảy nở, và dạy tôi cách yêu thương bản thân, cách yêu thương người khác cũng như cách yêu thương người đàn ông tuyệt vời này... để trao cho anh ấy rất nhiều tình yêu, tất cả tình yêu mà anh ấy xứng đáng có được.

Vì vậy, tôi thật sự biết ơn vì các bạn có mặt ở đây hôm nay, để chứng kiến thành quả của các bạn. Chính nhờ các bạn mà chúng tôi có ngày hôm nay. Cảm ơn các bạn.

Và gửi tới gia đình của Joey, gia đình mà con được trở thành một thành viên từ ngày hôm nay. Cảm ơn cả nhà rất nhiều vì đã cho con thấy một gia đình sống trong tình yêu thương đích thực là như thế nào. Ngay cả khi nó hỗn loạn, ồn ào và cả chuyện con chó ị trên sàn nữa, thì gia đình vẫn luôn chọn tha thứ, trung thành và tận tâm với nhau.

Và cả gia đình kỳ quặc của con ơi, mọi người ai cũng tử tế tốt bụng cả. Ngay từ đầu cả nhà đã mở rộng vòng tay yêu thương sôi nổi rộn ràng của mình để chào đón con. Mọi người đã nói: ‘Từ giờ, con là con của gia đình này’. Bà ơi, mẹ của bà đã từng đón nhận một đứa bé mất mẹ và yêu thương như con ruột trong gia đình. Bà đã yêu thương ông ấy như anh trai của mình. Và ba thế hệ sau, gia đình mình vẫn không quên bài học đó.

Tình yêu thương sinh ra tình yêu thương. Con không thể diễn tả hết được cảm giác hạnh phúc khi được nói chuyện phiếm với mọi người, và cả khi chúng ta tha thứ cho nhau nữa, hay những khi được chơi trò chơi và cười đùa cùng các anh chị em, khi nhấc điện thoại và nói ‘Chào mẹ’.

Cảm ơn cả nhà đã có mặt ở đây ngày hôm nay và mỗi ngày trong cuộc đời này. Đổi lại, con sẽ cố gắng hết sức để tiếp nối truyền thống nhân hậu, bao dung của gia đình và truyền nó lại cho các thế hệ mai sau.”

PTSD đã che mờ tầm nhìn của tôi

Ngẩng đầu lên từ tờ giấy đang đọc, tôi nghe đây đó có rất nhiều tiếng sụt sịt. Nước mắt đang chảy dài trên má Dustin, khuôn mặt của Kathy và Jen cũng dần chuyển sang cùng màu với bộ váy màu hồng họ đang mặc. Đôi mắt của Joey cũng rưng rưng, rồi anh bảo mọi người đưa tay xuống dưới ghế.

Khi tôi bày tỏ rằng tôi muốn tổ chức một đám cưới gắn kết cộng đồng chúng tôi đang sống lại với nhau, Joey không chỉ đồng ý mà còn đề nghị chúng tôi viết một lá thư riêng cho từng khách mời để nói cho họ biết chúng tôi biết ơn sự hiện diện của họ trong cuộc đời mình đến nhường nào. Lúc này, mọi người tìm thấy những bức thư được dán bên dưới chỗ ngồi của họ, và rì rầm vì ngạc nhiên.

Ai đó gọi to: “Chúng tôi mở cái này được không, Joey?”. Anh dang rộng cánh tay: “Mở đi nào!”.

Ban đầu tôi rất hào hứng với ý tưởng của Joey. Tuy nhiên, trên thực tế, nhiều bức thư rất khó viết. Mỗi bức thư lại có cái khó riêng. Vài tình bạn giống như quả cầu thủy tinh mỏng manh – chúng còn khá mới và nếu mạnh tay chúng có thể sẽ vỡ. Một số tình bạn khiến tôi cảm thấy quá lớn lao khó có thể tóm tắt bằng lời – tôi đã làm bạn với Kathy và Dustin từ khi tôi chín tuổi. Một số tình bạn thân thiết khi còn học đại học hoặc những năm đầu tuổi đôi mươi, nhưng chúng tôi không liên lạc với nhau là mấy kể từ dạo đó.

Và cũng có những người như sếp cũ của tôi tại Snap Judgement, Mark – tôi quý mến anh ấy, nhưng mối quan hệ của chúng tôi nhìn chung chỉ xoay quanh những câu chuyện nhảm nhí vô hại. Anh ấy suốt ngày trêu tôi là đồ keo kiệt. Có một lần Mark bị thương và tôi đã gọi điện hỏi thăm, nhưng cuối cùng, phần lớn thời gian cuộc gọi tôi chỉ trêu chọc anh ấy vì nguyên nhân bị thương: ngã khi trượt patin. Tôi trêu: “Giờ không phải thập niên 90 nữa đâu, ông già này!”. Anh đáp lại: “Hài hước ghê luôn, đồ chết tiệt”. Làm sao tôi có thể nói với ông nội này là tôi cảm kích ổng vô cùng mà không khiến mọi thứ nghe có vẻ vồn vã và sến sẩm?

Cuối cùng, tôi quyết định nói hết lòng mình trong tất cả những lá thư – lấp đầy chúng bằng tình yêu thương chân thành và trung thực nhất có thể. Tôi hoàn toàn dựa vào cảm xúc của mình. Anh đã sống đúng với biệt danh mà em đặt cho anh: Chú Mark, tôi viết. Cảm ơn anh đã luôn bao dung cho cả em và bệnh thần kinh của em, luôn lo lắng cho em, luôn nghĩ cách bảo vệ em, thể hiện với em tình yêu thương và lòng tốt mà em thấy mình khó có thể xứng đáng. Em thật may mắn khi có một người Chú như anh.

Chúng tôi dành cho mọi người vài phút để đọc thư, lúc đó tôi có cơ hội ngắn ngủi để quan sát tất cả. Đầu họ cúi xuống, họ đang mỉm cười, đang phá ra cười, đang khóc. Ừm, không chỉ khóc – mà khóc như mưa. Dustin đang cuốn lại một chiếc khăn giấy ướt đẫm. Gần như không thể ngồi thẳng, cậu ấy phải dựa vào vai chồng. Em họ tôi đưa cho cậu ấy một chiếc khăn giấy mới, rồi rút một chiếc khác cho mình và xì mũi. Tai Koo Ma ngồi cạnh họ trông có vẻ hài lòng và an tâm, lâu lắm rồi tôi mới được thấy vẻ mặt này của cô. Mansoor và Mark đang mỉm cười; Noah dành cho tôi cái cười toe toét nhất, ngu ngốc nhất, nham nhở nhất; Jen đang sụt sịt; Kathy ngước khuôn mặt đầm đìa nước mắt lên nhìn tôi và chúng tôi trao nhau một khoảnh khắc rưng rưng, ngượng ngùng.

Khi tôi nhìn xuống bạn bè thân hữu của mình, lần đầu tiên tất cả mọi người đều ở cùng một chỗ, tôi đã nghĩ: Trời ơi, toàn những con người tốt bụng. Mỗi người đều hiện diện cho vô vàn hành động yêu thương và tử tế, những cuộc gọi đêm khuya và đồ nướng, bia lạnh và những cái ôm ấm áp. Đằng sau những nụ cười này là cả một quãng đời hạnh phúc. Khoảng trống mênh mông trong tôi, lần đầu tiên trong đời, đã được lấp đầy. Và tràn ra mênh mông.

Tôi rất mừng vì đã viết thư cho họ. Tôi muốn viết cho họ nhiều bức thư hơn nữa. Tôi muốn ngày nào cũng được nói với họ rằng tôi yêu họ nhiều biết mấy bằng hàng ngàn hàng triệu cách khác nhau. Tôi muốn gửi cho họ thêm một tỷ tin nhắn nữa. Tôi muốn nắm lấy và siết chặt bàn tay của họ. Tôi muốn ngắm nhìn họ cho đến khi chúng tôi già nua, nhăn nheo và chỉ có bệnh đục thủy tinh thể mới bắt được tôi không thể nhìn thấy khuôn mặt tử tế của họ nữa.

PTSD (rối loạn căng thẳng sau sang chấn) đã luôn nói với tôi rằng tôi chỉ có một mình. Rằng tôi không đáng được yêu thương. Rằng tôi xấu xa. Nhưng giờ đây tôi đã rõ: Đó là một lời nói dối. PTSD đã che mờ tầm nhìn của tôi về những gì đang thật sự diễn ra.

Những gì thật sự diễn ra lúc này là những người này không nghĩ đến chuyện tôi quá chi li tiểu tiết trong việc sắp xếp nĩa trên bàn ăn. Dustin không màng đến việc cậu ấy đã bị bỏng vì súng bắn keo trong khi làm lẵng hoa giữa bàn. Kathy không để tâm cái lần tôi gọi cô ấy là đồ khốn khi chúng tôi mười lăm tuổi.

Không có cảm giác tội lỗi hay xấu hổ trong không gian này. Chỉ có biểu hiện thuần khiết nhất của tình yêu. Bạn bè tôi, nhiều người không hề quen biết nhau, đang khóc trước mặt nhau vì họ yêu thương tôi và cảm thấy được tôi yêu thương. Những gì đang diễn ra đây đúng là phép màu. Là sự trao nhau yêu thương nhân từ.

Trích “Nơi vết thương ánh sáng rọi vào” (What My Bones Know: A Memoir of Healing from Complex Trauma) của tác giả Stephanie Foo

Kỳ tới: 'Tình yêu đã giúp tôi chấp nhận chứng C-PTSD của mình'


Gửi bình luận
(0) Bình luận
1

‘Nơi vết thương ánh sáng rọi vào’ - Cuốn sách tiên phong về Sang chấn Phức tạp

Sẽ ra sao nếu một ngày ta nhận ra mình đã bị bạo hành dưới danh nghĩa yêu thương? Liệu câu chuyện tổn thương của ta chỉ là nỗi đau mang tính cá nhân hay là bi kịch chung của một cộng đồng?
2

Đơn giản mà nói - Cái bẫy của sự phức tạp trong marketing hiện đại

Trong cuốn sách "Đơn giản mà nói" (Simply Put), tác giả Ben Guttmann đưa ra một quan điểm tưởng chừng đơn giản nhưng vô cùng quan trọng: giữa thế giới quá tải thông tin, thương hiệu nào càng rõ ràng, dễ hiểu, thương hiệu đó có cơ hội tồn tại.
3

Đại địa chấn kinh tế Kỳ 3: Mở cửa phục hồi

Ngày 04/5/2020 Ý đã mở cửa lại các cơ sở sản xuất và các nước châu Âu khác cũng bắt đầu nới lỏng một số biện pháp hạn chế.
4

Sức mạnh của người thấu cảm - Vẻ đẹp trong sự nhạy cảm của bạn

 “Sự nhạy cảm của tôi là một siêu năng lực!"
5

Nơi vết thương ánh sáng rọi vào - EMDR: Liệu pháp giúp viết lại ký ức và chữa lành tổn thương

Trong cuốn The Body Keeps the Score, tác giả Bessel van der Kolk viết về một dạng trị liệu có tên là EMDR hay giải mẫn cảm và tái xử lý thông tin thông qua chuyển động mắt.

Không còn bệnh tim - Vì sao nói bệnh tim mạch là “kẻ giết người thầm lặng”?

Bệnh tim mạch là một trong những nguyên nhân gây tử vong hàng đầu trên toàn thế giới, khoảng 17,9 triệu ca tử vong mỗi năm. Nhưng điều đáng sợ nhất là nó âm thầm len lỏi vào đời sống của chúng ta suốt nhiều năm mà không có triệu chứng rõ rệt nào.

Sức mạnh của người thấu cảm – Khi nhạy cảm là món quà trong thế giới khắc nghiệt

“Sức mạnh của người thấu cảm” là một lời kêu gọi mỗi chúng ta hãy nhìn nhận lại giá trị của bản thân, đặc biệt là những ai luôn cảm thấy mình “khác biệt” vì sự sâu sắc trong cảm xúc và nhận thức.

‘Nơi vết thương ánh sáng rọi vào’ - Giúp người cùng cảnh ngộ đi qua bóng tối

“Nơi vết thương ánh sáng rọi vào” là một tự truyện. Nhưng đọc nó, bạn sẽ thấy đây không chỉ là câu chuyện riêng của một người, mà là ánh sáng soi rọi cho nhiều người cùng cảnh ngộ đi qua bóng tối.

Nơi vết thương ánh sáng rọi vào – Dành tặng những ai chưa từng được chữa lành từ tổn thương gia đình

Có một sự thật, cay đắng và khó chấp nhận, rằng không phải gia đình nào cũng là chốn bình yên, là nơi trú ẩn an toàn để mỗi đứa trẻ lớn lên và phát triển trọn vẹn.

Sức mạnh của người thấu cảm - Vẻ đẹp trong sự nhạy cảm của bạn

 “Sự nhạy cảm của tôi là một siêu năng lực!"

‘Đại địa chấn kinh tế’ - Những bài học từ khủng hoảng

Không có gì chắc chắn trong lĩnh vực kinh tế, ngoại trừ một điều: sẽ lại có một cuộc khủng hoảng tài chính nữa xuất hiện.

Nơi vết thương ánh sáng rọi vào - Khi căng thẳng trở thành chất độc

Căng thẳng không chỉ khiến bạn mất ngủ hay cáu gắt. Nó thực sự là một chất độc lặng lẽ phá hoại cơ thể và tinh thần từng chút một, ngay cả khi bạn không nhận ra.

Nơi vết thương ánh sáng rọi vào - Kỳ 1: 'Tôi không đơn độc'

Tôi nói với Joey rằng tôi muốn đám cưới này không chỉ dành riêng cho hai đứa, mà là để gắn kết một cộng đồng lại với nhau. Tôi muốn buổi lễ là một nghi thức của lòng biết ơn và sự gắn kết.

Nơi vết thương ánh sáng rọi vào - Kỳ 1: 'Tôi không đơn độc'

Từ sách - Phim - Quang Thanh - 06/08/2025 09:00
Tôi nói với Joey rằng tôi muốn đám cưới này không chỉ dành riêng cho hai đứa, mà là để gắn kết một cộng đồng lại với nhau. Tôi muốn buổi lễ là một nghi thức của lòng biết ơn và sự gắn kết.

Tommy kể chuyện - tìm thấy mình

Tủ sách - FN - 06/08/2025 08:00
Cuộc đời mỗi người là một hành trình đi tìm câu trả lời cho những câu hỏi lớn về chính mình.

Cách khôi phục tin nhắn đã xóa trên Zalo cực đơn giản, kể cả tin nhắn cũ từ lâu cũng có thể lấy lại được

Kỹ năng - Nhật Hạ - 05/08/2025 13:00
Ấn ngay nút này nếu người dùng muốn khôi phục tin nhắn Zalo để “cứu nguy” những nội dung quan trọng.

Điểm kém, thiếu kỷ luật vẫn "đánh bại” học sinh giỏi nhất, đó là vì Nobita có một kiểu thông minh khác biệt

Điện ảnh - Thiên An - 05/08/2025 12:00
Nobita có thể hay bị điểm kém nhưng nếu nói cậu không thông minh thì cũng không đúng lắm đâu, chỉ là kiểu thông minh của Nobita rất khác biệt thôi.

Phát hiện 'nóng' về ChatGPT: Hàng nghìn cuộc trò chuyện bị rò rỉ công khai trên Google

Kỹ năng - Vũ Anh - 05/08/2025 11:00
Sự việc bắt đầu được chú ý khi một số chuyên gia bảo mật phát hiện các đoạn hội thoại có thể được truy cập dễ dàng chỉ bằng một truy vấn tìm kiếm đơn giản.

Lạm dụng AI, học sinh ngày càng học kém: ChatGPT, Gemini biến trẻ em thành những kẻ lười suy nghĩ

Suy ngẫm - Băng Băng - 05/08/2025 10:00
Bài làm thì như giáo sư đại học, nhưng khi hỏi miệng thì các học sinh không trả lời nổi câu đơn giản đang là hiện trạng tại nhiều nơi ở quốc gia này.

Không còn bệnh tim - Vì sao nói bệnh tim mạch là “kẻ giết người thầm lặng”?

Từ sách - Phim - Quìn - 05/08/2025 09:00
Bệnh tim mạch là một trong những nguyên nhân gây tử vong hàng đầu trên toàn thế giới, khoảng 17,9 triệu ca tử vong mỗi năm. Nhưng điều đáng sợ nhất là nó âm thầm len lỏi vào đời sống của chúng ta suốt nhiều năm mà không có triệu chứng rõ rệt nào.

"Phòng khám không thích đi làm”: Giải pháp tâm lý mới cho người trưởng thành mệt mỏi vì công việc

Phong cách sống - Ứng Hà Chi - 05/08/2025 08:00
Phòng khám điều trị cho những người cảm thấy cuộc sống làm việc của họ vô nghĩa đã gây ra nhiều sự thích thú trên mạng xã hội Trung Quốc.

Justin Timberlake: Kẻ hủy hoại Britney Spears và Janet Jackson, mắc bệnh truyền nhiễm khi cả thế giới quay lưng

Giải trí - Minh Hồng - 04/08/2025 13:00
Justin Timberlake từng là "hoàng tử nhạc Pop" vạn người mê, nhưng giờ đây chỉ còn là cái tên khiến khán giả chán ghét.

Điểm yếu chí mạng khiến trẻ 13 tuổi dễ bị thao túng và sa bẫy lừa đảo, cha mẹ cần làm ngay điều này

Kỹ năng - Đông - 04/08/2025 11:00
Tuổi 13 là thời điểm trẻ mong muốn trở thành người lớn nhưng vẫn cần được bảo vệ như một đứa trẻ.

Cơn sốt “quiet vacationing” và nỗi sợ vô hình của dân công sở

Phong cách sống - Cấm Hà - 04/08/2025 10:00
Không ít gen Y đang lén đi nghỉ mà không xin phép, vẫn giả vờ làm việc để tránh bị đánh giá. Xu hướng “quiet vacationing” đang bùng lên từ nỗi sợ và sự kiệt sức.

Sức mạnh của người thấu cảm – Khi nhạy cảm là món quà trong thế giới khắc nghiệt

Từ sách - Phim - Minh Hằng - 04/08/2025 09:00
“Sức mạnh của người thấu cảm” là một lời kêu gọi mỗi chúng ta hãy nhìn nhận lại giá trị của bản thân, đặc biệt là những ai luôn cảm thấy mình “khác biệt” vì sự sâu sắc trong cảm xúc và nhận thức.

Những cái chết thương tâm và hàng chục chữ giá như: Đừng chỉ tiếc thương, đừng chỉ đổ lỗi...

Suy ngẫm - Bảo Tín - 04/08/2025 08:00
Đừng chờ đến khi nhìn thấy một đôi dép nhỏ bỏ lại bên bờ ao mới giật mình nhớ rằng, hôm qua mình quên dặn con "không được một mình đến gần hồ nước".

Người dùng nên xóa bỏ tất cả mật khẩu đã lưu trong Google Chrome

Kỹ năng - Nam Đoàn - 03/08/2025 13:00
Những nguy cơ bảo mật ngày càng gia tăng và việc người dùng lưu trữ mật khẩu trên các trình duyệt không còn là lựa chọn an toàn.
HẠT GIỐNG TÂM HỒN
2019 Bản quyền thuộc về hatgiongtamhon.com.vn. Phát triển bởi ONECMS
Thứ 4, 06/08/2025