Gieo hạt mầm tử tế - Lòng tốt từ những người xa lạ

Quang Thanh12/10/2023 09:00
Gieo hạt mầm tử tế - Lòng tốt từ những người xa lạ

Máy bay đã cất cánh, phía sau quầy vé, giọng một nhân viên nghe rất mệt mỏi: “Tôi rất xin lỗi, nhưng sớm nhất cũng phải ba ngày nữa chúng tôi mới có thể sắp xếp một chuyến bay đến Mỹ cho hai người.”

Tim tôi chùng xuống vì thất vọng. Suốt mấy tiếng đồng hồ vừa rồi, vợ chồng tôi bị nhấn chìm trong nỗi hoang mang, đủ thứ thủ tục linh tinh và bộ máy hành chính quan liêu gây nhiều trở ngại cho khách du lịch. Đã gần 11 giờ đêm và sân bay Incheon cũng sắp đóng cửa. Các nhân viên vừa yêu cầu chúng tôi rời khỏi sân bay. Steve và tôi không có một đồng tiền Hàn Quốc nào và chúng tôi thậm chí còn không nói được tiếng Hàn.

Toàn bộ những khó khăn dồn dập này ập đến vào đúng ngày cuối cùng trong tuần trăng mật của vợ chồng tôi. Cuối cùng, tôi sụp đổ khi nhận ra tối nay chúng tôi sẽ chẳng đi đâu được – tệ hơn nữa là chúng tôi cũng chẳng còn nơi nào để đi. Tôi bắt đầu khóc.

“Đặc trưng của sự tử tế chính là khả năng lan tỏa. Nếu bạn tử tế với một người, họ sẽ tử tế với bạn vào hôm nay và tử tế với nhiều người khác vào ngày mai.” – Sri Chinmoy

Lúc rời khỏi quầy vé trong nỗi tuyệt vọng, tôi bỗng cảm thấy một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai mình và một giọng nói cất lên: “Cô ổn chứ?”. Tôi ngước lên nhìn thì thấy một phụ nữ người Hàn Quốc ăn mặc chỉnh tề, trẻ hơn chúng tôi một chút. Khi nãy tôi có để ý thấy cô ấy ngồi một mình trên những băng ghế dài bằng nhựa trong sảnh sân bay vắng tanh. “Tôi có nghe loáng thoáng khi cô nói chuyện với nhân viên hãng bay”, cô ấy nói. Người ta bắt đầu tắt đèn trong sảnh và nhân viên lao công đang lôi chiếc xô cùng cây lau nhà cất vào tủ. “Tôi nghe cô nói chuyện bằng tiếng Anh. Tôi không biết mình có thể giúp gì cho hai người không.”

Sự tử tế của cô ấy đã khiến tôi suýt không kiềm được nước mắt, nhưng tôi đã kịp bình tĩnh lại, rồi Steve và tôi đi theo cô tiến ra vỉa hè tối om bên ngoài sân bay khi người bảo vệ khóa cánh cửa kính sau lưng chúng tôi. Những chiếc taxi cuối cùng đã rời đi từ lúc nào. Trong sự tĩnh lặng của màn đêm, quanh đó chỉ còn mỗi nhân viên bảo vệ, người phụ nữ trẻ và vợ chồng tôi. Cô lấy điện thoại ra khỏi ví và thực hiện một cuộc gọi ngắn bằng tiếng Hàn. Khi cô cúp máy, một chiếc xe buýt lẻ loi tiến đến và người phụ nữ trẻ kéo chúng tôi lên xe. Cô nói: “Hãy đến nhà cha mẹ tôi. Họ đang đợi chúng ta”.

“Chúng tôi không có tiền. Chúng tôi thậm chí còn không có tiền để đi chuyến xe buýt này”, chúng tôi lo lắng ghì lại.

“Đừng lo. Đừng lo”, người phụ nữ vừa đáp lời chúng tôi, vừa đưa mấy đồng tiền lẻ cho người lái xe. Cô tự giới thiệu mình tên là Myungsoon.

“Cô học tiếng Anh ở đâu vậy?”

“Tôi từng theo học đại học ngành tài chính ở New York nhờ nhận được học bổng.” Cô vừa mới về Hàn Quốc vào tháng Năm năm đó và đến tháng Chín, cô được nhận vào vị trí giám đốc ngân hàng. “Đó là lý do vì sao tôi ở lại sân bay trễ như vậy. Tôi đang đợi một khách hàng nhưng người đó không đến.”

Chiếc xe buýt chúng tôi ngồi gần như trống trơn, đang chạy dọc theo vùng ngoại ô Seoul, ngang qua những tòa nhà bằng thép và kính được treo đầy những biển quảng cáo sáng đèn. Sau một lúc, khu nội thành với những tòa nhà cao chót vót đã nhường chỗ cho vùng ngoại ô khiêm tốn. Khi xe chúng tôi đi qua những con phố tối om, tôi kể với Myungsoon lý do chúng tôi để lỡ chuyến bay.

Sáng hôm ấy, chúng tôi từ Thái Lan đến Hàn Quốc để bay nối chuyến về nước, nhưng sau đó chúng tôi nhận được tin chuyến bay tiếp theo của mình sẽ bị hoãn rất lâu. Vì phải chờ đến bảy tiếng đồng hồ, chúng tôi quyết định tận dụng khoảng thời gian này để đi thăm thú các điểm tham quan ở trung tâm Thành phố Seoul.

Chúng tôi đi tàu lửa vào trung tâm thành phố, nhưng sau một giờ đi bộ tham quan, chúng tôi bắt đầu kiệt sức vì hơi nóng, độ ẩm và nỗi mệt mỏi dồn lại từ chuyến du lịch kéo dài suốt ba tuần lễ. Vì vậy, chúng tôi bước vào sảnh một khách sạn sang trọng, ngồi xuống chiếc ghế dài trong làn gió gọi mời của máy điều hòa và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Khi thức dậy vài giờ sau đó, chúng tôi liếc nhìn đồng hồ và giật mình hoảng hốt, rồi vội vã ra nhà ga bắt tàu đến sân bay. Thế nhưng, còn chưa kịp cảm thấy nhẹ nhõm vì kịp về trước giờ bay nửa tiếng, chúng tôi đã bàng hoàng nhận ra đáng lẽ mình phải có mặt ở đó hai tiếng trước giờ bay. Thế rồi chúng tôi hoàn toàn suy sụp khi nghe tin hãng bay đã nhường ghế của chúng tôi cho những hành khách khác trong danh sách chờ. Tinh thần của tôi tụt dốc không phanh, bởi trước đó, vợ chồng tôi đã lên một kế hoạch cụ thể để có thể bay về Seattle trước đám cưới của anh họ tôi một ngày.

Myungsoon gật đầu thông cảm: “Vậy chắc hôm nay hai người vẫn chưa ăn gì. Mẹ tôi có chuẩn bị một ít đồ ăn nhẹ cho chúng ta đấy”.

Đúng là tôi đang đói kinh khủng, nhưng khi chúng tôi xuống xe buýt và đến nhà cô ấy sau khi đi bộ thêm một quãng, lúc đó đã quá nửa đêm. Tôi hy vọng mẹ của Myungsoon không thức chờ chúng tôi hay phải bỏ ra quá nhiều công sức chuẩn bị.

Ngôi nhà khiêm tốn và sạch sẽ của Myungsoon được mở đèn sáng trưng, cửa trước thì đang rộng mở. Cha mẹ cô ấy ăn vận chỉnh tề đứng ngay ở lối vào, niềm nở chào chúng tôi bằng tiếng Hàn và mời chúng tôi vào trong.

Khi tất cả chúng tôi bước vào phòng chính, tôi tròn mắt ngạc nhiên. Trên sàn phòng khách nhỏ là một chiếc khăn trải bàn lớn và trên chiếc khăn đó là cả một bàn tiệc. Đến giờ, tôi vẫn không biết làm thế nào mà cha mẹ cô ấy có thể chuẩn bị tất cả số thức ăn đó trong thời gian ngắn như vậy. Có lẽ, nhà cô ấy có sẵn một căn phòng đầy ắp thức ăn hoặc cũng có thể cha mẹ cô ấy là những đầu bếp tài ba. Steve và tôi có cảm giác như đang đến thăm một gia đình hoàng gia khi chúng tôi ngồi xếp bằng trên sàn và bắt đầu thưởng thức những món ngon trước mắt.

Bữa tiệc hôm đó có kimchi – món cải thảo muối cay bỏng môi; một món rau xanh đậm nhiều lá được xào cùng mì sợi béo ngậy trong thứ nước xốt ngòn ngọt; món xúp thịt đậm đà với một khúc xương hầm ở giữa tô; món bánh gạo hấp nấu với nước xốt cay và thơm nồng. Tôi thật lòng muốn biết làm sao họ có thể chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn thế này lúc nửa đêm. Đến món tráng miệng, chúng tôi ngấu nghiến những quả hồng chua chua, ngọt ngọt và mọng nước đến mức chúng tôi phải dùng thìa để ăn phần ruột.

Đến một giờ sáng, chúng tôi cảm thấy hết sức thỏa mãn và no căng cả bụng. Trong trạng thái vừa kiệt sức vừa cực kỳ biết ơn, chúng tôi chui vào chiếc giường êm ái và lập tức chìm vào giấc ngủ.

Đến sáng hôm sau, chúng tôi mới biết Myungsoon và cha mẹ cô ấy đã phải ngủ trong cùng một phòng để nhường phòng ngủ chính cho vợ chồng tôi. Trong bữa sáng nhẹ (lại thêm thức ăn!) với cơm và nước xúp gà, tôi và Steve đã có một cuộc trò chuyện vui nhộn với mẹ của Myungsoon. Vợ chồng tôi giải thích rằng mình đang tìm cách quay lại sân bay và mẹ của Myungsoon muốn giúp chúng tôi, nhưng bà chỉ nói được tiếng Hàn. Vợ chồng tôi đã dùng tay ra hiệu và rốt cuộc ba chúng tôi đã giao tiếp với nhau bằng cách ra dấu.

May mắn thay, một lúc sau Myungsoon bước vào bếp và giúp chúng tôi phiên dịch cũng như hỗ trợ phần di chuyển trong kế hoạch của chúng tôi. Trên đường đi làm, Myungsoon sẽ cùng chúng tôi đi xe buýt đến một ngân hàng để chúng tôi có thể đổi số baht Thái lấy một ít tiền Hàn. Sau đó, vợ chồng tôi sẽ ra sân bay, cố gắng tìm kiếm một chuyến bay đến Mỹ.

Sau khi xong việc ở ngân hàng, chúng tôi gửi cho Myungsoon một chiếc phong bì với một khoản tiền để đáp lại tấm lòng hiếu khách và sự hào phóng của gia đình cô. Myungsoon lắc đầu và đẩy chiếc phong bì trở lại. Chúng tôi năn nỉ cô ấy và nói với cô ấy rằng chúng tôi thật sự muốn đáp lại sự giúp đỡ hào phóng của cô. Cô kiên quyết từ chối: “Chúng tôi rất hân hạnh được giúp các bạn”.

May mắn đã đến với chúng tôi vào ngày hôm đó, vợ chồng tôi đã có mặt trên một chuyến bay đến Los Angeles. Sau đó, chúng tôi bay thêm một chuyến về Seattle. Tuy bỏ lỡ lễ cưới, song chúng tôi vẫn vẫn thấy hết sức biết ơn khi kịp đến bữa tiệc mừng vào tối hôm ấy, nhờ có lòng tốt của những người xa lạ.

Trên chuyến xe buýt đưa chúng tôi ra sân bay, Myungsoon đã chia sẻ rằng cô cũng từng nhận được sự giúp đỡ từ những người xa lạ. Hóa ra, Myungsoon cảm thấy rất vui khi có cơ hội được giúp đỡ người khác, để tiếp tục lan tỏa sự tử tế của thiên thần hộ mệnh từng giúp đỡ cô.

Hồi mới đến New York, Myungsoon đang ngồi trên xe buýt thì chợt nhận ra mình đã đánh rơi hoặc bị trộm mất ví tiền. Cô ấy kể với chúng tôi rằng lúc đó cô đã cảm thấy vô cùng tuyệt vọng: một thân một mình ở một đất nước xa lạ, không có ai ở bên giúp đỡ, ngồi trên một chuyến xe buýt mà cô thậm chí không có tiền để trả.

Người phụ nữ ngồi bên cạnh đã nhận ra tình cảnh ngặt nghèo của cô, và khi nghe cô kể về những gì đã xảy ra, bà lập tức đưa cho Myungsoon 40 đô-la, không chút do dự. Người bạn mới của chúng tôi nói rằng người phụ nữ đó không cho cô địa chỉ hay bất kỳ thông tin nào để cô có thể trả lại tiền cho bà. Myungsoon cho biết từ ngày hôm đó, cô luôn hy vọng mình sẽ có cơ hội đền đáp lòng tốt mà mình đã nhận được. “Vậy nên, cảm ơn các bạn vì đã cho tôi cơ hội này”, cô nói với chúng tôi.

Steve và tôi đã kết hôn được 17 năm và tôi luôn hạnh phúc khi tìm thấy những cơ hội nhỏ để giúp đỡ người khác. Đó là một bài học tôi sẽ không bao giờ quên, bài học tôi đã học được trong một đêm khuya oi bức tại nhà của một người bạn hào phóng ở Seoul.


Gửi bình luận
(0) Bình luận
1

‘Nơi vết thương ánh sáng rọi vào’ - Cuốn sách tiên phong về Sang chấn Phức tạp

Sẽ ra sao nếu một ngày ta nhận ra mình đã bị bạo hành dưới danh nghĩa yêu thương? Liệu câu chuyện tổn thương của ta chỉ là nỗi đau mang tính cá nhân hay là bi kịch chung của một cộng đồng?
2

Đơn giản mà nói - Cái bẫy của sự phức tạp trong marketing hiện đại

Trong cuốn sách "Đơn giản mà nói" (Simply Put), tác giả Ben Guttmann đưa ra một quan điểm tưởng chừng đơn giản nhưng vô cùng quan trọng: giữa thế giới quá tải thông tin, thương hiệu nào càng rõ ràng, dễ hiểu, thương hiệu đó có cơ hội tồn tại.
3

Đại địa chấn kinh tế Kỳ 3: Mở cửa phục hồi

Ngày 04/5/2020 Ý đã mở cửa lại các cơ sở sản xuất và các nước châu Âu khác cũng bắt đầu nới lỏng một số biện pháp hạn chế.
4

Con đường chuyển hóa - Khổ đau không đến từ người thân, mà từ cách ta thương yêu họ

Chỉ vì một câu nói không vừa ý, một ánh nhìn vô tâm, hay một lần không được lắng nghe – mà ta tổn thương. Mà đau nhất không phải vì người ngoài, mà là vì người mình thương nhất lại vô tình làm mình buồn nhất.
5

Đại địa chấn kinh tế Kỳ 2: Cả thế giới đối phó với cuộc khủng hoảng

Trước quy mô của cuộc khủng hoảng Covid-19, FED đã công bố một loạt biện pháp bổ sung, bao gồm cung cấp thêm 2,3 ngàn tỷ đô-la cho vay hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ và chính quyền địa phương, đồng thời mở rộng các biện pháp hỗ trợ thị trường nợ doanh nghiệp.

“Có một bí mật mà trái tim không bao giờ nói”

Làm thế nào trái tim nhận diện được đâu là tổn thương, mà khiến ta đau đớn đến tột cùng? Và dựa vào quy chuẩn nào, ta dễ dàng mở lòng với người này nhưng lại xa cách với người khác?

Gieo hạt mầm tử tế - Thế giới sẽ mãi chìm vào tăm tối nếu tôi cứ tự tay tắt đi ánh sáng

“Khi một người biết trân trọng những phước lành trong cuộc sống, họ cũng đang chọn thu hút những năng lượng tích cực và phong phú hơn.” – Michael Austin Jacobs

55 nguyên tắc ứng xử thiết yếu để thành công - Khiêm tốn là một trong những nguyên tắc nền tảng

Khiêm tốn có thể giúp bạn tạo ra mối quan hệ tốt hơn, góp phần tạo nên sự thành công và hạnh phúc trong cuộc sống.

Sống đời tự do - Tận hưởng cuộc sống thay vì bắt nó vận hành theo cách bạn muốn

"Sống đời tự do" của Michael Singer là cuốn sách mang đến thông điệp giải phóng tâm hồn khỏi những ràng buộc, lo lắng và giới hạn trong cuộc sống hàng ngày để đạt đến trạng thái bình an sâu sắc và sự thông tuệ luôn sẵn có bên trong mình.

7 chiến lược để sống sung túc và hạnh phúc - Tạo dựng cuộc đời như mình mong muốn

5 từ khóa then chốt mà bất kỳ ai cũng nên ghi nhớ để có cuộc sống sung túc và hạnh phúc

'Gieo hạt mầm tử tế', ươm 'Những chồi non hy vọng' để hưởng bóng mát cuộc đời

Thông qua những câu chuyện nhỏ trong “Gieo hạt mầm tử tế” và “Những chồi non hy vọng” bạn đọc sẽ khám phá ra sức lan tỏa mạnh mẽ của lòng tốt và hy vọng, cũng như ý nghĩa to lớn mà mỗi hành động tưởng chừng nhỏ bé mang lại cho cuộc đời.

7 chiến lược để sống sung túc và hạnh phúc - Bạn phải là ông chủ của đồng tiền

“Tình yêu tiền bạc là nguồn gốc của mọi tội lỗi”. Câu này hoàn toàn đúng. Nếu bạn xem tiền bạc là tình yêu của mình và theo đuổi sự giàu có đến mức không còn bận tâm đến hoặc hy sinh những giá trị khác thì bạn đang mất đi chứ không phải đạt được.

Bản giao hưởng cuộc sống - Kẻ trộm đồng hồ

“Trẻ em học từ chính bản thân người lớn chúng ta nhiều hơn tất cả những gì chúng ta dạy trẻ.” - W.E.B. Dubois

Bạn chọn sách giấy hay sách điện tử?

Kỹ năng - TĐ - 27/07/2025 13:00
Với những người mê đọc thì cuộc chiến giữa e-book (sách điện tử) và sách giấy chưa bao giờ kết thúc.

18 câu cổ ngữ bị hiểu sai suốt cả ngàn năm: Hóa ra sách vở vẫn chưa kể hết sự thật này!

Suy ngẫm - Tích Thành - 27/07/2025 12:00
Bạn nghĩ mình đã hiểu rõ những câu nói xưa? Thật tiếc, có lẽ bạn chỉ mới biết một nửa. Có những chân lý cổ xưa đã bị con người hiểu sai và truyền miệng lệch lạc suốt hàng ngàn năm qua và đây là 18 ví dụ kinh điển nhất.

Đừng để phim ảnh đánh lừa, chỉ 8 cao thủ này có thể đánh bại Giang Nam Thất Quái trong các trận đối đầu

Thư giãn - Nguyệt Phạm - 27/07/2025 11:00
Những cao thủ có thể đối đầu với Giang Nam Thất Quái là ai?

Lật lại cái chết bí ẩn của ngôi sao võ thuật Lý Tiểu Long

Phong cách sống - Mi Vân - 27/07/2025 10:00
Ngôi sao võ thuật Lý Tiểu Long đột ngột qua đời ở tuổi 33. Sau đó, nhiều giả thuyết đã lan truyền, nhưng cho tới giờ, sự ra đi đó vẫn là một bí ẩn.

Xem lại cảnh Ngọc Hoàng chui gầm bàn, tôi càng thích mê Tây Du Ký 1986: Thật sự thâm sâu!

Điện ảnh - Trương Lương - 27/07/2025 09:00
Phim Tây Du Ký 1986 được đạo diễn bởi Dương Khiết, dựa trên nguyên tác của Ngô Thừa Ân, đa tầng ý nghĩa, thật sự thâm sâu.

Nơi vết thương ánh sáng rọi vào - Khi căng thẳng trở thành chất độc

Từ sách - Phim - Quìn - 27/07/2025 08:00
Căng thẳng không chỉ khiến bạn mất ngủ hay cáu gắt. Nó thực sự là một chất độc lặng lẽ phá hoại cơ thể và tinh thần từng chút một, ngay cả khi bạn không nhận ra.

Tuyệt đỉnh Kungfu - "Làm người phải biết nhân nghĩa, bằng không giỏi đến mấy cũng chỉ là cặn bã"

Điện ảnh - Trương Lương - 26/07/2025 12:00
Cao thủ thực sự không cần đến danh tiếng..."

"Trí tuệ du lịch" của giới trẻ, họ giải quyết nhiều vấn đề khó khăn mà không tốn bất kỳ chi phí nào!

Kỹ năng - Nhật Anh - 26/07/2025 11:00
Khi đi du lịch, bạn phải theo kịp tốc độ của những người trẻ tuổi. Một số "trí tuệ du lịch" mà họ nghĩ ra thật tuyệt vời đến nỗi mọi người không thể không khen ngợi khi nhìn thấy chúng.

Kinh khủng hơn bất hiếu là kiểu con cái đang ăn mòn nhiều gia đình này

Suy ngẫm - Đông - CFB - 26/07/2025 10:00
Đáng sợ hơn, kiểu con cái này lại thường được ngụy trang dưới vẻ ngoài bận rộn.

‘Sức mạnh của người thấu cảm’ - Mở ra cánh cửa ‘siêu năng lực’ của người thấu cảm

Từ sách - Phim - FN - 26/07/2025 09:00
Sự thấu cảm như con dao hai lưỡi. Một mặt, nó là nền tảng của sự tử tế, lòng trắc ẩn và khả năng chữa lành, nhưng nếu không biết cách sử dụng, người thấu cảm có thể trở thành ‘thảm chùi chân’ của người khác đến mức đánh mất chính mình.

Muốn dữ liệu tạo ra giá trị, đừng bỏ qua 5 câu hỏi cốt lõi này

Từ sách - Phim - Quìn - 26/07/2025 08:00
Nhiều doanh nghiệp đổ tiền vào hệ thống, AI, phân tích... nhưng quên mất một điều: dữ liệu chỉ hữu ích khi phục vụ đúng mục tiêu.

Công nghiệp phần mềm ở Ấn Độ

Blog GS John VU - GS John Vu - 25/07/2025 13:00
Trong cuộc viếng thăm của tôi ở Ấn Độ, Ts. Prasad một giáo sư về kĩ nghệ phần mềm đã chia sẻ với tôi một cuộc điều tra ông ấy đã tiến hành tháng trước.

Con người nói chuyện ngày càng giống ChatGPT

Suy ngẫm - Nam Đoàn - 25/07/2025 12:00
Nghiên cứu mới đây tiết lộ một xu hướng đáng kinh ngạc: Thay vì AI học cách giao tiếp như con người, chính chúng ta lại đang dần "nói chuyện giống ChatGPT".

Người dùng Meta AI đang bị khai thác dữ liệu nhạy cảm mà không hề biết

Kỹ năng - Nam Đoàn - 25/07/2025 11:00
Hãy tưởng tượng một cảnh phim kinh dị thế kỷ 21: Lịch sử duyệt web cá nhân của bạn bị công khai mà bạn không biết, đây chính là cảm giác mà nhiều người dùng đang trải qua với ứng dụng Meta AI.
HẠT GIỐNG TÂM HỒN
2019 Bản quyền thuộc về hatgiongtamhon.com.vn. Phát triển bởi ONECMS
Thứ 2, 28/07/2025