Người lạ với chính ta - Khi nhãn dán bệnh lý trở thành chiếc lồng giam vô hình

Minh Hằng06/09/2025 09:00
Người lạ với chính ta - Khi nhãn dán bệnh lý trở thành chiếc lồng giam vô hình

 “Người lạ với chính ta” là cuốn sách về những kẻ vừa quen thuộc vừa xa lạ với chính mình. Và để hiểu được sức nặng ấy, ta cần bắt đầu từ nền tảng mà Aviv đặt ra, rồi theo bước chân cô đi qua từng nhân vật, từng câu chuyện được dệt nên giữa ranh giới mong manh của bệnh lý, văn hóa…

Những năm gần đây, cụm từ “sức khỏe tinh thần” xuất hiện dày đặc trên báo chí, mạng xã hội, và trong những câu chuyện hàng ngày. Người ta bắt đầu thừa nhận lo âu, trầm cảm, rối loạn ăn uống như những chứng bệnh thật sự cần được quan tâm. Nhưng đồng thời, mặt trái cũng hiện rõ, vô số chẩn đoán sai, sự lạm dụng thuốc men, những nhãn dán tâm lý được áp đặt vội vã lên người bệnh. Ở nhiều nơi, người trẻ chỉ cần buồn bã, mất ngủ vài tuần đã được gắn nhãn “trầm cảm lâm sàng”; ngược lại, không ít trường hợp đau khổ trầm trọng lại bị xem nhẹ, gạt qua bằng vài câu như “mạnh mẽ lên”. Trong sự nhập nhằng ấy, chúng ta dần nhận ra, điều quan trọng không chỉ là chẩn đoán đúng bệnh, mà còn là câu chuyện mà mỗi người tự kể về căn bệnh của mình.

Chính trong bối cảnh ấy, cuốn Người lạ với chính ta (Strangers to Ourselves) của nhà báo Rachel Aviv ra đời. Aviv không chỉ là phóng viên kỳ cựu của The New Yorker mà còn là một người từng mang “hồ sơ bệnh nhân tâm thần” từ rất sớm: năm sáu tuổi, cô được chẩn đoán rối loạn ăn uống và được đưa vào điều trị nội trú. Trải nghiệm cá nhân này khiến Aviv nhìn sức khỏe tinh thần không chỉ qua lăng kính lý thuyết, mà qua những mảnh đời cụ thể, những hồ sơ y khoa, những bức thư, những tiếng nói bị đứt gãy trong hành trình sống.

Aviv viết cuốn sách như một tập hợp phóng sự dài, nơi mỗi chương là chân dung của một nhân vật: từ Ray Osheroff - bác sĩ kiện bệnh viện vì không kê thuốc, đến Laura Delano - cô gái bị cuốn vào vòng xoáy kê đơn quá tay, rồi Naomi Gaines - người mẹ trong cơn loạn thần đã gieo mình cùng hai đứa con xuống sông, và Bapu - người phụ nữ Ấn Độ, tin rằng mình được thần Krishna chọn, sống như thánh nữ, được chẩn đoán tâm thần phân liệt. Xen kẽ các chương là ký ức cá nhân của Aviv về thời thơ ấu nhập viện vì chứng biếng ăn, cùng người bạn Hava – người không thoát khỏi căn bệnh và qua đời vì hậu quả lâu dài. 

Trong bức tranh phức tạp của những “nhãn bệnh” và cách chúng chi phối cuộc đời, Rachael Aviv không cố gắng đưa ra một đáp án cuối cùng. Thay vào đó, cô chọn cách đi cùng từng con người, lắng nghe câu chuyện mà họ kể về chính mình. Chính ở đó, ta mới thấy được, một chẩn đoán có thể trở thành chiếc phao cứu sinh, nhưng cũng có thể biến thành sợi dây neo giữ cuộc đời trong bóng tối. 

“Người lạ với chính ta” vì vậy không chỉ là tập hợp những ca bệnh, mà là cuốn sách về những kẻ vừa quen thuộc vừa xa lạ với chính mình. Và để hiểu được sức nặng ấy, ta cần bắt đầu từ nền tảng mà Aviv đặt ra, rồi theo bước chân cô đi qua từng nhân vật, từng câu chuyện được dệt nên giữa ranh giới mong manh của bệnh lý, văn hóa… 

Ta kể câu chuyện nào về nỗi đau?

Ngay từ những trang mở đầu, Rachel Aviv không đi tìm một “định nghĩa đúng” về bệnh tâm thần. Thay vào đó cô đặt ra câu hỏi: trong lúc đời sống nội tâm bị xáo trộn, rối loạn, ta đã học và buộc phải học để kể câu chuyện nào về chính mình? Cách đặt vấn đề ấy vừa giản dị vừa liều lĩnh. Bởi khi chẩn đoán trở thành một thứ ngôn ngữ thường nhật, nó cũng là một thể loại tự sự: ta mượn các nhãn tên của tâm lý học để gọi tên cảm xúc và hành vi, rồi từ đó sống tiếp đời mình như thể những nhãn dán ấy là căn cước cho chính mình. 

Aviv không “đập bỏ” khoa học, không sùng tín một hệ tư tưởng chữa lành nào; thay vào đó, cô làm công việc của một nhà báo bền bỉ: quan sát, lắng nghe, chấp nhận mâu thuẫn, và để cho các câu chuyện tự bộc lộ độ phức tạp lẫn mơ hồ của chúng. Aviv chọn cách tiếp cận rất “thủ công”: lật đọc nhật ký, thư từ, giấy tờ pháp lý, ghi chép của bác sĩ, và cả tiếng nói đứt đoạn của những người trong cuộc. Từ đó, bà nhiệt thành, nhưng không nóng vội, theo đuổi một chân lý rằng: không có “bản đồ lớn” nào ôm trọn địa hình tâm trí; chỉ có những con đường nhỏ do mỗi người tự lần mò tìm kiếm. 

Điểm tựa đạo đức cho toàn bộ cuốn sách là trải nghiệm rất riêng của Aviv: khi mới sáu tuổi, cô bị đưa vào điều trị nội trú vì rối loạn ăn uống. Ở trong viện, cô gặp những thiếu nữ lớn tuổi hơn, họ sống và định hình bản thân qua chẩn đoán: “tôi là người mắc chứng anorexia, tôi phải tiếp tục nhịn ăn, tôi không thể khác đi.” Trong khi đó, Aviv lại bước qua giai đoạn ấy mà không đồng hóa mình với cái nhãn bệnh. 

Cô không đóng đinh nhân vật vào chẩn đoán; cô đặt họ vào một không gian văn hóa, kinh tế, gia đình, tín ngưỡng, nơi mà mọi nhãn mác đều trở nên tạm bợ. Tinh thần ấy bao quát toàn bộ cấu trúc cuốn sách: mỗi chương là một chân dung, mỗi chân dung là một cách kể và mỗi cách kể lại là một thí nghiệm chân thực về giới hạn của chẩn đoán, của trị liệu, của lòng tin.

Biên giới của chẩn đoán: Khi “ý nghĩa” và “bằng chứng” không trùng nhau

Một trong những chương sách day dứt nhất là câu chuyện về Ray Osheroff - một bác sĩ tài giỏi, người đã từng là minh chứng cho cả sự cứu rỗi và sự thất bại của y khoa. Khi rơi vào trầm cảm, Ray nhập viện tại Chestnut Lodge - một bệnh viện danh tiếng, nơi liệu pháp phân tâm được tôn sùng. Suốt nhiều tháng, ông không được kê thuốc, chỉ được trò chuyện. Kết quả, bệnh tình tệ hơn. Ray rời viện, tìm đến một cơ sở thiên về dược lý, uống thuốc, rồi dần ổn. Sau đó, ông kiện Chestnut Lodge vì “không điều trị”. Vụ kiện này đã trở thành một cột mốc chấn động trong lịch sử tâm thần học Mỹ, đặt ra câu hỏi: phân tâm học đã bỏ mặc bệnh nhân, hay thuốc men mới thực sự là cứu cánh?

Aviv không “tố cáo” phân tâm học, cũng không tuyệt đối hóa thuốc men. Thay vào đó, bà cho thấy Ray vừa là nạn nhân, vừa là biểu tượng bị khai thác. Ông trở thành lá bài cho giới y khoa tranh luận, trong khi chính cuộc đời cá nhân ông thì vẫn nhiều đổ vỡ, vẫn không tìm thấy bình an.

Đặt cạnh Ray là Laura Delano - một phụ nữ trẻ đầy triển vọng, xuất thân giàu có, học Harvard. Ngay từ tuổi thiếu niên, Laura đã bị cuốn vào vòng xoáy chẩn đoán và kê đơn. Thuốc men trở thành một phần căn tính. Mỗi nhãn bệnh mới như một “lời giải thích” cho sự bất an của cô, nhưng đồng thời, chúng cũng khiến cô ngày càng mất đi khả năng tự nhận diện bản thân ngoài hồ sơ bệnh án. Khi Laura quyết định từ bỏ toàn bộ thuốc men, đó không chỉ là một quá trình y tế, mà còn là một hành trình tái sinh, đầy rủi ro và cô đơn.

Câu chuyện – bản sắc – quyền lực: Khi văn hóa và định kiến đi thẳng vào giường bệnh

Nếu câu chuyện của Ray là cuộc đối đầu giữa các trường phái y khoa: phân tâm học và thuốc men, thì những nhân vật khác mà Aviv chọn lại đưa ta đến những va chạm âm thầm hơn, giữa niềm tin tôn giáo và chẩn đoán y khoa, giữa nghèo đói và đặc quyền, giữa khát vọng tự chữa lành và rủi ro khi tự ý từ bỏ thuốc.

Naomi, một phụ nữ da màu ở Chicago, đã rơi vào cơn loạn thần hậu sản. Trong cơn tuyệt vọng, cô ôm hai đứa con sinh đôi nhảy xuống sông. Một bé tử vong. Naomi sống sót, nhưng tòa án không chấp nhận biện hộ tâm thần, báo chí biến cô thành quỷ dữ, nhà tù buộc cô uống thuốc. Trong hồ sơ, Naomi chỉ còn lại một danh tính: tội phạm. Nhưng Aviv kiên nhẫn chỉ ra những sự thật đau lòng khác: nghèo đói, phân biệt chủng tộc, khoảng trống chăm sóc cộng đồng, tất cả đã dồn Naomi đến bước đường cùng. 

Bapu - một người phụ nữ Ấn Độ tin rằng mình được thần Krishna chọn lựa. Bà sống trong thế giới tâm linh đầy những nghi lễ, lời cầu nguyện và niềm tin rằng mình có hôn phối thiêng liêng với đấng linh thiêng hơn là với người chồng ngoài đời.  Với y khoa, đó là tâm thần phân liệt. Với truyền thống và tôn giáo, đó có thể là một “ân phúc”. Aviv không chế giễu bất kỳ cách gọi nào. Bà để người đọc tự cảm nhận: bên dưới những ngôn ngữ cao xa ấy là nỗi cô độc của một người mẹ, cùng sự bất lực của người con khi phải lựa chọn giữa việc đưa mẹ đi chữa trị hay để bà sống trong thế giới tâm linh mà bà tin là thật.

Những câu chuyện ấy khi được đặt cạnh nhau có thể giúp ta nhìn thấy rất nhiều sự thật. Ta nhìn thấy tôn giáo có thể thành chỗ dựa lẫn lối thoát; luật pháp có thể bảo vệ lẫn trừng phạt mù quáng; y khoa có thể cứu rỗi lẫn khiến người ta lạc mất căn tính. 

Aviv không “định danh” ai là nạn nhân hay ai là thủ phạm thuần túy. Cô kiên nhẫn mở ra những điều kiện vật chất, những ngữ cảnh văn hóa, những định kiến hệ thống đang lặng lẽ đẩy từng nhân vật đến bờ vực. Ở đó, mọi câu chuyện chữa lành đều là những con đường không giống nhau: có lúc nó đi qua bệnh viện; có lúc phải băng qua nhà thờ, đền miếu; có lúc nằm ở một diễn đàn online; cũng có lúc chỉ là lời thừa nhận rằng: mình đang bế tắc, nhưng mình có quyền gọi tên bế tắc ấy theo ngôn ngữ của mình, miễn là cái tên ấy không tước đoạt đi sự chăm sóc cần được bảo đảm.

Aviv - Tác giả cuốn sách "Người lạ với chính ta"

Aviv và Hava: Câu chuyện soi chiếu chính mình

Điều khiến “Người lạ với chính ta” vượt lên khỏi một tập phóng sự thường thấy là Aviv không đứng ngoài lề câu chuyện. Bà đã mạnh dạn đi vào chính ký ức của mình.

Năm sáu tuổi, Aviv được chẩn đoán biếng ăn tâm thần. Ở một độ tuổi mà khó có thể nói cô bé đã ý thức được “chuẩn mực hình thể”, Aviv vẫn ngừng ăn, ngừng uống, cho đến khi nhập viện. Rồi, kỳ lạ thay, cô hồi phục chỉ trong vài tuần, khi hoàn cảnh thay đổi. Kinh nghiệm ấy khiến Aviv suốt đời tự hỏi: mình có thật sự “mang bệnh”, hay chỉ đang sống trong một câu chuyện tạm thời mà y khoa áp đặt?

Trong sách, Aviv cũng nhớ đến Hava - cô bạn cùng khoa năm xưa. Không giống Aviv, Hava không thể thoát ra. Căn bệnh gắn chặt vào đời cô, chặn lối mọi cơ hội trưởng thành. Khi viết lại về Hava, Aviv như đang viết về “phiên bản song song” của chính mình. Và đó là khoảnh khắc người đọc thấy ranh giới giữa “bình thường” và “bệnh lý” mong manh đến mức nào.

Ở phần này, cuốn sách chuyển từ phóng sự sang tự sự. Aviv không còn là nhà báo quan sát, mà trở thành người kể đang tự soi chiếu chính mình. Câu hỏi của bà cũng là câu hỏi của độc giả: ta đã bao lần tự cắt nghĩa nỗi khổ của mình bằng một câu chuyện cũ kỹ, lặp đi lặp lại, cho đến khi quên mất rằng ta có quyền kể lại câu chuyện của chính mình theo một cách khác.

Một cuốn sách để đọc chậm, sống chậm

Nếu nhìn tổng thể, có thể thấy bốn mạch tư tưởng chính nối dài suốt cuốn sách. Trước hết, đó là cách con người luôn cần một câu chuyện để tự hiểu và tồn tại, nhưng đôi khi chính câu chuyện ấy lại trở thành nhà tù giam hãm. Chẩn đoán, như Aviv cho thấy, có thể là một chiếc chìa khóa. Nó mở ra quyền được chăm sóc, được lắng nghe, được cộng đồng công nhận. Nhưng chìa khóa cũng có hai mặt: cùng lúc mở ra một cánh cửa, nó có thể khóa chặt những cánh cửa khác. Một khi đã trở thành “bệnh nhân tâm thần phân liệt” hay “người mẹ loạn thần”, ta có thể mất đi cơ hội được nhìn nhận như một người mẹ dịu dàng, một đứa con khao khát tình thương, hay một công dân đang phải vật lộn với bất công. 

Điều quan trọng mà Aviv nhấn mạnh là: bệnh tâm thần chưa bao giờ chỉ là hiện tượng cá nhân thuần túy. Nó luôn mang theo dấu vết của xã hội, của giai cấp, chủng tộc, giới tính, của luật pháp và cả tôn giáo. Những yếu tố ấy đi thẳng vào giường bệnh, quyết định cách mỗi người được nhìn nhận và chữa trị. Chính vì thế, để hiểu một con người, không thể chỉ đọc hồ sơ y khoa; ta phải đọc cả những câu chuyện mà xã hội, văn hóa, và chính họ kể về bản thân.

Và trên tất cả, câu hỏi lớn nhất của cuốn sách không chỉ là “chữa đúng hay sai”, mà là “kể đúng hay sai”. Ta kể câu chuyện về bệnh nhân ấy thế nào? Ta có dừng lại đủ lâu để nhìn thấy phần người trong họ, hay ta chỉ kể theo cách triệt tiêu họ để câu chuyện gọn gàng, vừa khít một kết luận? Aviv khước từ mọi sự gọn gàng. Bà chọn sự phức tạp, chọn những khoảng trắng chưa có lời giải. Đó là cách duy nhất để giữ lại phẩm giá cho nhân vật.

Chính vì vậy, “Người lạ với chính ta” không phải là một cuốn sách đưa ra công thức chữa lành. Nó không hứa hẹn “10 bước để thoát khỏi trầm cảm”, cũng không trao tay độc giả một phương pháp đơn giản. Thay vào đó, nó là một lời mời: hãy nhìn lại, hãy đi chậm hơn, hãy khiêm nhường hơn trong cách ta gán nhãn, trong cách ta lắng nghe và kể lại.

“Người lạ với chính ta” không phải một tập hồ sơ bệnh án về “người bệnh”, mà như một cuốn sách về con người - những con người vừa quen vừa lạ, không chỉ với thế giới, mà còn với chính bản thân mình.

 


Gửi bình luận
(0) Bình luận
1

X6 Điệp viên hoàn hảo – Giải mã những bí ẩn về người hùng thầm lặng Phạm Xuân Ẩn

Trong dòng chảy của lịch sử Việt Nam, có những câu chuyện, những con người mãi mãi trở thành huyền thoại, định hình nên bản sắc và tinh thần của dân tộc. Một trong số đó là Phạm Xuân Ẩn, điệp viên hoàn hảo mang mật danh X6.
2

Thuyết Mặc kệ họ - Liệu có phải là chìa khóa đến bình yên tuyệt đối trong thế giới đầy áp lực?

Mỗi ngày mạng xã hội không ngừng "nạp" vào tâm trí bạn những hình ảnh về sự hoàn hảo, thành công, và hạnh phúc. Để rồi bạn thường xuyên bị cuốn vào một vòng xoáy so sánh, lo âu và áp lực phải đáp ứng những kỳ vọng từ bên ngoài...
3

Chân trần Chí thép – Khi sức mạnh không chỉ đến từ vũ khí tối tân

Có những cuốn sách không chỉ để đọc, mà còn để sống cùng tinh thần mà nó khơi gợi. Chân Trần, Chí Thép của James G. Zumwalt chính là một tác phẩm như vậy.
4

Sức mạnh của người thấu cảm Kỳ 3: 7 công cụ giúp bạn học cách nói 'không'

Bây giờ khi đã hiểu tầm quan trọng của việc nói “không”, bạn cần học cách đối mặt với cảm giác tội lỗi có thể nảy sinh từ đó.
5

Flow - Dòng chảy : Hạnh phúc có thực sự đến từ tiền bạc và danh tiếng?

Có hai chiến lược lớn mà mỗi người có thể chọn để nâng cao chất lượng cuộc sống. Thay đổi điều kiện bên ngoài sao cho phù hợp với mục tiêu. Hoặc thay đổi cách mình trải nghiệm những điều kiện ấy, biến bất kỳ hoàn cảnh nào cũng thành cơ hội để phát triển và tận hưởng.

Đối phó với căng thẳng – Bài học từ “Thuyết mặc kệ họ”

Deadline, mạng xã hội, kẹt xe… những điều nhỏ nhặt lại có thể “cướp” đi sự bình yên. Nhưng với “Thuyết mặc kệ họ”, bạn sẽ học cách buông bỏ những “rác thải cảm xúc” và giữ được năng lượng cho điều quan trọng nhất.

Biến ‘Sức mạnh của người thấu cảm’ thành món quà tuyệt vời trong cuộc sống

Theo Anita Moorjani, người thấu cảm là người có khả năng vượt trội trong một thế giới ngày càng khắc nghiệt. Nhưng khả năng vượt trội đó là gì, bạn phải sống như thế nào khi là người thấu cảm? Hãy tìm sự chia sẻ trong “Sức mạnh của người thấu cảm”.

Thuyết Mặc kệ họ - Liệu có phải là chìa khóa đến bình yên tuyệt đối trong thế giới đầy áp lực?

Mỗi ngày mạng xã hội không ngừng "nạp" vào tâm trí bạn những hình ảnh về sự hoàn hảo, thành công, và hạnh phúc. Để rồi bạn thường xuyên bị cuốn vào một vòng xoáy so sánh, lo âu và áp lực phải đáp ứng những kỳ vọng từ bên ngoài...

X6 Điệp viên hoàn hảo - Tình yêu và giấc mơ của một nhà báo, tình báo huyền thoại

“X6 Điệp viên hoàn hảo”- thiếu tướng tình báo Phạm Xuân Ẩn - có lẽ không quá xa lạ trong sự hiểu biết của nhiều người. Nhưng chắc rằng, chưa ai có thể hiểu được tận cùng con người và cuộc đời hoạt động tình báo huyền thoại của ông.

X6 Điệp viên hoàn hảo – Giải mã những bí ẩn về người hùng thầm lặng Phạm Xuân Ẩn

Trong dòng chảy của lịch sử Việt Nam, có những câu chuyện, những con người mãi mãi trở thành huyền thoại, định hình nên bản sắc và tinh thần của dân tộc. Một trong số đó là Phạm Xuân Ẩn, điệp viên hoàn hảo mang mật danh X6.

Chân trần Chí thép – Khi sức mạnh không chỉ đến từ vũ khí tối tân

Có những cuốn sách không chỉ để đọc, mà còn để sống cùng tinh thần mà nó khơi gợi. Chân Trần, Chí Thép của James G. Zumwalt chính là một tác phẩm như vậy.

Linh ứng - Khi những linh hồn còn vương trần gian

Linh Ứng không chỉ là một tác phẩm văn chương thông thường, cuốn sách này là câu chuyện thật – hành trình đi tìm hài cốt liệt sĩ Nguyễn Minh Khôi, người anh trai yêu quý của nhà văn Nguyễn Mạnh Tuấn, đã hy sinh trong khói lửa chiến tranh...

Phạm Xuân Ẩn - 'Một người Việt trầm lặng' đã góp phần tạo nên tự do dân tộc

Thế giới thường biết đến Phạm Xuân Ẩn như một “Điệp viên hoàn hảo” - một người sống cuộc đời hai mặt phi thường, nhưng nếu nhìn lại toàn cảnh đời ông, cả trong chiến tranh lẫn hòa bình, ta chỉ thấy nó gói gọn trong hai chữ: trầm lặng.

‘Tỉnh thức’ - Chìa khóa mở ra cánh cửa của một đời sống toàn vẹn

​​​​​​​Ngày qua ngày, chúng ta bị cuốn vào vòng xoáy của công việc, trách nhiệm, kỳ vọng và cả những ham muốn vô tận. Chúng ta bận rộn đến mức tin rằng mình đang sống hết mình, nhưng Osho – bậc thầy tâm linh đầy sức ảnh hưởng của thế kỷ 20 – lại cho rằng phần lớn con người chỉ đang… say ngủ.

Xem Sex Education, nhờ câu này mà tôi giúp con vực dậy sau cú sốc đầu đời

Điện ảnh - Thanh Hương - 26/09/2025 13:00
Câu nói đầy sâu sắc ấy đã giúp tôi vực dậy tinh thần của con.

Thí nghiệm gây rúng động: Đây là 3 nơi cha mẹ tuyệt đối đừng đưa con đến

Kỹ năng - Hiểu Đan - 26/09/2025 12:00
Thí nghiệm này vi phạm nghiêm trọng các chuẩn mực đạo đức.

Không đánh trận nào, vì sao Lý Tiểu Long vẫn được coi là 'sư tổ' MMA?

Thư giãn - Sơn Tùng - 26/09/2025 11:00
Lý Tiểu Long (Bruce Lee) được coi là một trong những người tiên phong về triết lý MMA, dù huyền thoại võ thuật này chưa từng thi đấu chính thức.

Nhặt đứa bé gái bị bỏ rơi ở cổng, 2 người đàn ông nhận cái kết sau 30 năm

Truyền cảm hứng - S.A. - 26/09/2025 10:00
Họ đã nghĩ mình sẽ sống cảnh không vợ không con, cô quạnh suốt đời…

‘Tỉnh thức’ - Chìa khóa mở ra cánh cửa của một đời sống toàn vẹn

Từ sách - Phim - FN - 26/09/2025 09:00
​​​​​​​Ngày qua ngày, chúng ta bị cuốn vào vòng xoáy của công việc, trách nhiệm, kỳ vọng và cả những ham muốn vô tận. Chúng ta bận rộn đến mức tin rằng mình đang sống hết mình, nhưng Osho – bậc thầy tâm linh đầy sức ảnh hưởng của thế kỷ 20 – lại cho rằng phần lớn con người chỉ đang… say ngủ.

Trở về từ cõi chết – Từ thức tỉnh cá nhân đến món quà cho những tâm hồn nhạy cảm

Từ sách - Phim - Quìn - 26/09/2025 08:00
Có những câu chuyện không chỉ chạm đến trái tim, mà còn lay động niềm tin sâu thẳm nhất trong mỗi con người. Hành trình của Anita Moorjani chính là một câu chuyện như thế.

Người lập trình hay người phát triển

Blog GS John VU - GS John Vu - 25/09/2025 13:00
Tuần trước tôi nhận được một email hỏi: “Khác biệt giữa người lập trình và người phát triển phần mềm là gì? Người lập trình có thể trở thành người phát triển được không?

Xem phim Sex Education, tôi mới hiểu vì sao con mình như người "đa nhân cách", rất nhiều đứa trẻ đều đang trong tình trạng này!

Điện ảnh - Thanh Hương - 25/09/2025 12:00
Tôi cảm thấy mình đã thấu hiểu con hơn đồng thời cũng cần để ý hơn trong việc nuôi dạy con.

Những kỹ năng mềm cần dạy con để bé không bị bắt nạt

Kỹ năng - Mộc Thanh - 25/09/2025 11:00
Trong môi trường học đường hay các mối quan hệ bạn bè, trẻ có thể gặp tình huống bị bắt nạt, trêu chọc. Cha mẹ không thể theo sát con mọi lúc, nhưng có thể trang bị cho con kỹ năng ứng xử thông minh và sự tự tin để bảo vệ bản thân.

Vụ án dắt chó đi dạo và bi kịch 2 gia đình: Nuôi dạy con kiểu này bằng ngàn lần hại con

Suy ngẫm - Hiểu Đan - 25/09/2025 10:00
Vụ việc không chỉ xé nát hai gia đình, mà còn cho thấy tác hại khủng khiếp của việc nuông chiều con cái quá mức.

Trở về từ cõi chết - Kỳ 3: Chìa khóa tự chữa lành, yêu thương bản thân và buông bỏ

Từ sách - Phim - Quang Thanh - 25/09/2025 09:00
Là một người đã khỏe mạnh trở lại sau khi mắc bệnh ung thư, tôi có thể dễ dàng nói về sự chữa lành cũng như khuyên bạn hãy tin tưởng và buông bỏ để dòng đời tự xoay chuyển, nhưng tôi vẫn biết là trong những thời điểm khó khăn, chúng ta rất khó mà làm được như vậy, thậm chí ta còn không biết nên bắt đầu từ đâu.

Chiến lược dữ liệu - Dữ liệu, “vàng đen” hay “con dao hai lưỡi” của thời đại số?

Từ sách - Phim - Quìn - 25/09/2025 08:00
Trong lịch sử, dầu mỏ từng được xem là “vàng đen” - nguồn năng lượng thúc đẩy toàn cầu hóa và sự bùng nổ công nghiệp. Ngày nay, dữ liệu đang giữ vai trò tương tự, thậm chí vượt trội: nó là nguyên liệu cốt lõi cho mọi quyết định, mọi chiến lược, mọi bước đi phát triển của cá nhân, doanh nghiệp và cả quốc gia.

Dùng AI "hồi sinh" cha, người đàn ông đối mặt với những phản ứng kỳ lạ

Điện ảnh - Nguyệt Phạm - 24/09/2025 13:00
Những phản ứng mà người đàn ông gặp phải sau khi dùng AI "hồi sinh" cha là gì?

Làm gì khi gửi nhầm tin nhắn phàn nàn về sếp vào nhóm chat công ty

Kỹ năng - Kim Linh - 24/09/2025 12:00
Tình huống bất ngờ có thể khiến nhiều người không biết cách xử lý, dẫn đến "mất điểm" trong mắt đồng nghiệp và cấp trên.

Trở về từ cõi chết - Kỳ 2: Tôi đã quyết định tiếp tục sống

Từ sách - Phim - Quang Thanh - 24/09/2025 11:00
Thế giới mà tôi trải nghiệm khi cơ thể mình ngừng hoạt động đã giúp tôi thấy rõ sự kỳ diệu của bản thân, lúc này không còn bị nỗi sợ che khuất. Tôi nhận ra nguồn sức mạnh lớn lao mà mình có thể chạm đến.
HẠT GIỐNG TÂM HỒN
2019 Bản quyền thuộc về hatgiongtamhon.com.vn. Phát triển bởi ONECMS
Thứ 7, 27/09/2025