Bản giao hưởng cuộc sống - Bữa tối Giáng sinh giữa hai chiến tuyến

Quang Thanh24/12/2024 09:00
Bản giao hưởng cuộc sống - Bữa tối Giáng sinh giữa hai chiến tuyến

“Mỗi chúng ta là một thực thể nhỏ bé trên địa cầu này. Sự tồn tại của chúng ta là có giới hạn, nhưng chúng ta có thể học cách chia sẻ tình yêu thương không giới hạn đến với nhiều người.”

Tháng Mười Hai năm 1944, khi diễn biến của Thế chiến thứ II đang hồi khốc liệt nhất, cục diện chiến trường ở Mặt trận phía Tây nhanh chóng chuyển biến theo hướng bất lợi cho Đức, buộc trùm phát xít Adolf Hitler ra lệnh chủ động tấn công ở rừng Ardennes để chặn đà tiến công của quân Đồng minh vào Đức. Cuộc phản công này còn gọi là trận Bulge.

Cuộc chạm trán ba người lính Đức

Vào mùa đông lạnh giá năm 1944, gia đình Vincken quyết định rời khỏi thị trấn biên giới Aachen, nơi vốn đã bị tàn phá sau một trận ném bom của quân Đồng minh. Vì không biết gì về cuộc phản công của quân Đức sắp diễn ra, Hubert Vincken đã đưa vợ mình là Elisabeth Vincken và cậu con trai Fritz mười hai tuổi của họ đến trú trong túp lều săn của anh trong rừng Ardennes. Sau đó anh đến thị trấn Monschau, cách khu rừng khoảng bốn ki-lô-mét, để phục vụ trong lực lượng phòng không bảo vệ thị trấn.

Tối ngày 24 tháng Mười Hai năm 1944, khi đang chuẩn bị bữa tối, Elisabeth Vincken bỗng nghe thấy tiếng gõ cửa. Cô thổi tắt nến, hé mắt nhìn qua khe cửa chiếc lều gỗ của mình và thấy ba người lính Mỹ, trong đó có một người bị thương nặng ở chân. Họ có vũ khí và cô biết họ thừa sức xông vào nhà, nhưng họ lại không làm vậy mà đã lịch sự gõ cửa. Vì lý do này nên người phụ nữ Đức đã mời nhóm lính Mỹ vào nhà.

Ba người lính Mỹ giải thích họ bị lạc suốt ba ngày trong rừng Ardennes đầy tuyết trắng khi cố tìm đường trở lại phòng tuyến và may mắn tìm thấy túp lều của mẹ con Elisabeth vào đúng đêm Giáng sinh. Vì không biết ngôn ngữ của nhau, hai bên giao tiếp bập bẹ với nhau bằng tiếng Pháp.

Sau khi nghe câu chuyện và nhận thấy tình trạng tồi tệ của nhóm lính Mỹ, Elisabeth quyết định mời họ bữa tối Giáng sinh với khoai tây và thịt gà. Một người lính đến phụ cô nấu nướng trong khi một trong hai người còn lại phụ trách chăm sóc người đồng đội bị thương ở chân.

Túp lều nhỏ trong rừng phút chốc tràn ngập hương thơm thức ăn. Đột nhiên, bên ngoài lại có tiếng gõ cửa. Vì nghĩ rằng có thể còn có những lính Mỹ đi lạc khác nên Elisabeth ra mở cửa, nhưng lần này cô chết lặng khi trước mặt cô là ba người lính Đức. Cô ý thức được rằng hành động chứa chấp quân địch có thể khiến cả gia đình mình bị xử tử.

“Froehliche Weihnachten (Giáng sinh an lành)”, một trong những người lính Đức lên tiếng. “Chúng tôi bị lạc trong rừng và đang muốn tìm nơi trú cho đến lúc trời sáng. Chúng tôi có thể ở lại đây không?”

Fritz vẫn nhớ mẹ mình đã vô cùng bình tĩnh vào thời điểm ấy, mặc cho nỗi sợ hãi đang trào dâng trong lòng cả hai mẹ con. Elisabeth đồng ý để ba người lính Đức vào nhà và mời họ cùng ăn tối. “Nhưng”, cô lấy hết can đảm nói thêm, “nhà tôi còn có ba vị khách khác, những người mà các cậu không xem là bạn. Hôm nay là đêm Giáng sinh nên tôi không muốn có nổ súng ở đây.”

Nhóm lính Đức hỏi Elisabeth có phải bên trong lều có lính Mỹ không và cô đã trả lời: “Đêm Giáng sinh này, hãy tạm gác chuyện chém giết sang một bên”. Thấy họ vẫn còn chần chừ, cô đã yêu cầu họ bỏ vũ khí lại trên đống củi cạnh cửa trước khi vào trong lều. Sau cùng, nhóm lính Đức cũng đồng ý làm theo yêu cầu của cô.

Căn lều gỗ nhỏ bé lập tức trở nên chật chội và trong lúc chuẩn bị bữa tối, những người lính vốn ở hai bên chiến tuyến đã thật sự phải kề vai nhau trong căn bếp chật hẹp. Do bàn ăn không có đủ chỗ, hai lính Đức và hai lính Mỹ phải ngồi ăn trên giường.

Không khí bữa ăn ban đầu khá căng thẳng, nhưng rồi dần trở nên cởi mở hơn. Một người lính Đức biết tiếng Anh và từng là sinh viên ngành y đã giúp xem xét tình trạng sức khỏe của người lính Mỹ bị thương và nói rằng anh ta bị mất nhiều máu nhưng nhờ thời tiết mùa đông lạnh giá mà vết thương không bị nhiễm trùng, nên anh chỉ cần nghỉ ngơi và chăm sóc vết thương cẩn thận là được.

Khi Elisabeth cầu nguyện trước bữa ăn, những giọt nước mắt đã chảy dài trên khuôn mặt mệt mỏi của các binh sĩ ở cả hai bờ chiến tuyến. Sau đó, tất cả họ đã cùng nhau thưởng thức món gà quay. Những người lính Đức chia sẻ một ổ bánh mì và rượu vang với các binh sĩ Mỹ, một nửa số rượu được Elisabeth giữ lại sát trùng vết thương cho người lính Mỹ bị thương.

“Mẹ cậu đã cứu sống tôi”

Cuộc đình chiến trong căn lều gỗ kéo dài đến sáng hôm sau. Binh sĩ hai bên được Elisabeth nấu cho một đĩa cháo yến mạch trước khi rời đi. Người lính Mỹ bị thương cũng được khiêng đi bằng một chiếc cáng làm từ mấy thanh gỗ và chiếc khăn trải bàn.

Sau khi xem qua bản đồ của lính Mỹ, một binh sĩ Đức đã chỉ cho họ con đường ngắn nhất để trở về phòng tuyến và thậm chí còn đưa cho họ một chiếc la bàn. Elisabeth trả lại vũ khí cho các người lính và hai bên đã bắt tay nhau trước khi rời đi theo hai hướng ngược nhau. Elisabeth dặn hai nhóm lính phải cẩn thận và cầu chúc họ có thể bình an trở về quê nhà một ngày nào đó.

Fritz Vincken và cha mẹ ông đã may mắn sống sót qua chiến tranh. Cha mẹ Fritz qua đời vào những năm 1960, còn ông kết hôn và chuyển đến quần đảo Hawaii, Mỹ. Tháng Một năm 1996, nhờ sự giúp đỡ của chương trình Unsolved Mysteries (tạm dịch: Những bí ẩn chưa lời giải đáp), Fritz đã có dịp gặp lại Ralph Henry Blank, một trong những lính Mỹ từng ăn tối trong túp lều của mẹ con ông.

“Mẹ cậu đã cứu sống tôi”, cựu binh Ralph Henry Blank xúc động nói với Fritz và cho biết thêm ông hiện vẫn giữ chiếc la bàn cùng tấm bản đồ mà các binh lính Đức trao cho mình hơn nửa thế kỷ trước.

Fritz chia sẻ: “Đã nhiều năm trôi qua kể từ cuộc chiến tranh đẫm máu ấy, nhưng tôi không bao giờ quên những gì đã xảy ra trong rừng Ardennes. Dù chỉ có một mình, nhưng bằng trí thông minh và trực giác của mình, mẹ tôi đã ngăn chặn một vụ đổ máu hoàn toàn có thể xảy ra và chính sức mạnh ấy của mẹ đã dạy tôi ý nghĩa đích thực của câu nói trong Kinh thánh: ‘Thiện chí hướng đến mọi người’”. 

 


Gửi bình luận
(0) Bình luận
1

‘Nơi vết thương ánh sáng rọi vào’ - Cuốn sách tiên phong về Sang chấn Phức tạp

Sẽ ra sao nếu một ngày ta nhận ra mình đã bị bạo hành dưới danh nghĩa yêu thương? Liệu câu chuyện tổn thương của ta chỉ là nỗi đau mang tính cá nhân hay là bi kịch chung của một cộng đồng?
2

Đơn giản mà nói - Cái bẫy của sự phức tạp trong marketing hiện đại

Trong cuốn sách "Đơn giản mà nói" (Simply Put), tác giả Ben Guttmann đưa ra một quan điểm tưởng chừng đơn giản nhưng vô cùng quan trọng: giữa thế giới quá tải thông tin, thương hiệu nào càng rõ ràng, dễ hiểu, thương hiệu đó có cơ hội tồn tại.
3

Đại địa chấn kinh tế Kỳ 3: Mở cửa phục hồi

Ngày 04/5/2020 Ý đã mở cửa lại các cơ sở sản xuất và các nước châu Âu khác cũng bắt đầu nới lỏng một số biện pháp hạn chế.
4

Con đường chuyển hóa - Khổ đau không đến từ người thân, mà từ cách ta thương yêu họ

Chỉ vì một câu nói không vừa ý, một ánh nhìn vô tâm, hay một lần không được lắng nghe – mà ta tổn thương. Mà đau nhất không phải vì người ngoài, mà là vì người mình thương nhất lại vô tình làm mình buồn nhất.
5

Đại địa chấn kinh tế Kỳ 2: Cả thế giới đối phó với cuộc khủng hoảng

Trước quy mô của cuộc khủng hoảng Covid-19, FED đã công bố một loạt biện pháp bổ sung, bao gồm cung cấp thêm 2,3 ngàn tỷ đô-la cho vay hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ và chính quyền địa phương, đồng thời mở rộng các biện pháp hỗ trợ thị trường nợ doanh nghiệp.

Biến tiềm năng thành tài năng - Tại sao chúng ta mãi hoài nghi bản thân?

Kể cả người đã tạo ra thành công và được xã hội chứng thực năng lực vẫn hoài nghi vào bản thân họ. Dường như chiếc chìa khóa lòng tin luôn bị đánh rơi đâu đó.

Biến tiềm năng thành tài năng - Điều mà những chuyên gia không thể dạy bạn

Khi mới bắt đầu ở một lĩnh vực mới, ta thường có xu hướng tìm kiếm sự hướng dẫn từ những chuyên gia, nhưng hóa ra, những chuyên gia giỏi nhất thường là những người hướng dẫn tồi tệ nhất.

Đơn giản mà nói - Tại sao chúng ta tin rằng mọi người nghĩ giống mình?

Chúng ta thường mặc định rằng mình đại diện cho những gì phổ biến, đúng đắn, và "bình thường". Tuy nhiên, thực tế thường chứng minh điều ngược lại.

Nghĩ lớn để thành công - Bí mật thành công của Donald Trump

Trong sách "Nghĩ lớn để thành công" (Think big and kiss ass), Donald Trump tiết lộ ông không chỉ thừa hưởng trí tuệ mà còn học hỏi được rất nhiều điều từ người cha gốc Đức của mình.

'Tự do - Như chim tung cánh' - Câu chuyện sâu sắc về tự do từ Osho khiến bạn phải suy ngẫm

Tự do - Như chim tung cánh (Freedom The courage to be yourself). Liệu chúng ta có thực sự hiểu tự do là gì?

Đơn giản mà nói - Bí mật phía sau những thông điệp truyền thông thành công

Trong thế giới hiện đại tràn ngập thông tin, không thiếu những thông điệp marketing nhanh chóng trở thành biểu tượng văn hóa, trong khi số khác chìm vào quên lãng. Tại sao như vậy?

Tự do - Như chim tung cánh: Cùng khám phá điều kỳ diệu của tự do

Trong suốt chiều dài lịch sử, con người luôn kêu đòi tự do, luôn đấu tranh vì tự do. Nhưng tự do thật sự là gì? Chúng ta có thực sự tự do như mình vẫn nghĩ?

Gan dạ là chẳng sợ gì à? - Gan dạ là biết sợ nhưng vẫn tiến về phía trước

Là cha mẹ, ai cũng muốn con mình trưởng thành tự tin, gan dạ, và mạnh mẽ. Nhưng đôi khi, chúng ta quên rằng sự gan dạ không phải là không biết sợ, mà chính là dám đối mặt với nỗi sợ. Hãy cùng con đọc cuốn sách đầy thú vị: “Gan dạ là chẳng sợ gì à?”

Tuyệt đỉnh Kungfu - "Làm người phải biết nhân nghĩa, bằng không giỏi đến mấy cũng chỉ là cặn bã"

Điện ảnh - Trương Lương - 26/07/2025 12:00
Cao thủ thực sự không cần đến danh tiếng..."

"Trí tuệ du lịch" của giới trẻ, họ giải quyết nhiều vấn đề khó khăn mà không tốn bất kỳ chi phí nào!

Kỹ năng - Nhật Anh - 26/07/2025 11:00
Khi đi du lịch, bạn phải theo kịp tốc độ của những người trẻ tuổi. Một số "trí tuệ du lịch" mà họ nghĩ ra thật tuyệt vời đến nỗi mọi người không thể không khen ngợi khi nhìn thấy chúng.

Kinh khủng hơn bất hiếu là kiểu con cái đang ăn mòn nhiều gia đình này

Suy ngẫm - Đông - CFB - 26/07/2025 10:00
Đáng sợ hơn, kiểu con cái này lại thường được ngụy trang dưới vẻ ngoài bận rộn.

‘Sức mạnh của người thấu cảm’ - Mở ra cánh cửa ‘siêu năng lực’ của người thấu cảm

Từ sách - Phim - FN - 26/07/2025 09:00
Sự thấu cảm như con dao hai lưỡi. Một mặt, nó là nền tảng của sự tử tế, lòng trắc ẩn và khả năng chữa lành, nhưng nếu không biết cách sử dụng, người thấu cảm có thể trở thành ‘thảm chùi chân’ của người khác đến mức đánh mất chính mình.

Muốn dữ liệu tạo ra giá trị, đừng bỏ qua 5 câu hỏi cốt lõi này

Từ sách - Phim - Quìn - 26/07/2025 08:00
Nhiều doanh nghiệp đổ tiền vào hệ thống, AI, phân tích... nhưng quên mất một điều: dữ liệu chỉ hữu ích khi phục vụ đúng mục tiêu.

Công nghiệp phần mềm ở Ấn Độ

Blog GS John VU - GS John Vu - 25/07/2025 13:00
Trong cuộc viếng thăm của tôi ở Ấn Độ, Ts. Prasad một giáo sư về kĩ nghệ phần mềm đã chia sẻ với tôi một cuộc điều tra ông ấy đã tiến hành tháng trước.

Con người nói chuyện ngày càng giống ChatGPT

Suy ngẫm - Nam Đoàn - 25/07/2025 12:00
Nghiên cứu mới đây tiết lộ một xu hướng đáng kinh ngạc: Thay vì AI học cách giao tiếp như con người, chính chúng ta lại đang dần "nói chuyện giống ChatGPT".

Người dùng Meta AI đang bị khai thác dữ liệu nhạy cảm mà không hề biết

Kỹ năng - Nam Đoàn - 25/07/2025 11:00
Hãy tưởng tượng một cảnh phim kinh dị thế kỷ 21: Lịch sử duyệt web cá nhân của bạn bị công khai mà bạn không biết, đây chính là cảm giác mà nhiều người dùng đang trải qua với ứng dụng Meta AI.

Xóa gấp bức ảnh ông cụ bán xôi ở vỉa hè sau 5 ngày vì quá nhiều tiền được gửi về tài khoản

Phong cách sống - Trần Hà - 25/07/2025 10:00
"Hóa ra chuyện này có thật ngoài đời ư?”, một netizen bình luận.

Nơi vết thương ánh sáng rọi vào - Cha mẹ độc hại ảnh hưởng ra sao đến sự trưởng thành của một đứa trẻ?

Từ sách - Phim - Hồ Lam - 25/07/2025 09:00
Sẽ thế nào nếu một ngày ta nhận ra mình đã bị bạo hành dưới danh nghĩa yêu thương? Liệu câu chuyện tổn thương của ta chỉ là nỗi đau mang tính cá nhân hay là bi kịch chung của một cộng đồng?

Xem 'Khi cuộc đời cho bạn quả quýt', tôi ngán ngẩm nhìn sang chồng

Điện ảnh - Mỹ Hạnh - 25/07/2025 08:00
Tôi không nghĩ đến, có ngày mình rơi vào hoàn cảnh này.

Những câu chuyện đầy xúc động trong tiệm sách cũ

Giải trí - AN VI - QUỲNH QUỲNH - TTO - 24/07/2025 13:00
Kính tặng, thương tặng, gửi người không bao giờ tôi gặp lại… - bút tích trên trang sách nhuốm màu thời gian trong các cửa hàng sách cũ chứa đựng bao câu chuyện đầy xúc động.

Cùng con trai xem “Sex Education”, tôi khéo léo dạy con tính khiêm tốn mà chẳng cần nặng lời!

Điện ảnh - Ứng Hà Chi - 24/07/2025 12:00
Giống như một hạt giống cần đất để nảy mầm, tôi đã tìm ra cách gieo vào con trai mình giá trị của sự khiêm nhường.

Giáo sư khuyên: Mỗi ngày nói 6 câu này, bạn sẽ không còn quát mắng con nữa

Kỹ năng - Hiểu Đan - 24/07/2025 11:00
Con cái sẽ không nhớ bạn đã quát gì, nhưng sẽ mãi mãi khắc ghi ánh mắt, gương mặt bạn khi quát mắng.
HẠT GIỐNG TÂM HỒN
2019 Bản quyền thuộc về hatgiongtamhon.com.vn. Phát triển bởi ONECMS
Thứ 7, 26/07/2025