Bản giao hưởng cuộc sống - Tìm lại niềm vui ngày Giáng sinh

Quang Thanh25/12/2023 09:00
Bản giao hưởng cuộc sống - Tìm lại niềm vui ngày Giáng sinh

“Món quà tuyệt vời nhất bạn có thể trao tặng người khác là hạnh phúc của chính bạn.” - Abraham Hicks

Vào một ngày mùa đông lạnh giá, tôi bỗng nghe có tiếng gõ cửa. Cậu con trai ba tuổi ôm chân tôi khi tôi bước ra mở cửa. Đó là cô hàng xóm cạnh nhà. “Tôi đang tính đi siêu thị, chị có muốn đi cùng không?”, cô ấy hỏi.

Tôi gượng nở một nụ cười. Tôi vẫn đang tập làm quen với việc chấp nhận sự giúp đỡ của người khác - họ đọc cho tôi nghe, đưa tôi đến nơi tôi cần đến hoặc dắt tay tôi khi đi bộ. Những hành động giúp đỡ đó là lời nhắc nhở liên tục rằng giờ đây cuộc sống tôi phụ thuộc vào lòng tốt của người khác.

Tôi từng có một cuộc sống hạnh phúc, khi ấy tôi là người mẹ chu đáo chăm sóc ba cậu con trai nhỏ. Rồi bỗng tai họa từ đâu ập tới, đôi mắt tôi bỗng mù lòa và thế giới của tôi bao trùm một màu tăm tối. Chỉ trong mười tám tháng, căn bệnh thoái hóa võng mạc đã cướp đi ánh sáng của đời tôi. Không có cách chữa trị. Không thể phẫu thuật. Không một tia hy vọng.

Tôi thao thức nhiều đêm, tự hỏi cuộc đời mình sẽ đi đâu về đâu nếu không còn nhìn thấy gì. Làm sao tôi có thể chăm sóc các con? Các con tôi sẽ suy sụp thế nào khi có một người mẹ mù? Tôi suy nghĩ rất nhiều nhưng không tìm được câu trả lời, mà chỉ có cảm giác lo lắng bủa vây tôi.

“Con đợi mẹ một chút nhé”, tôi nói với đứa con trai ba tuổi khi con muốn ăn ngũ cốc. Đầu tiên, tôi phải mò mẫm để tìm cho đúng hộp ngũ cốc, sau đó đổ sữa thật cẩn thận và chậm rãi để tránh làm tràn sữa ra ngoài tô và cũng là để tránh tạo thêm một mớ hỗn độn khác.

“Cha đâu rồi mẹ?”, thằng bé hỏi.

Chồng tôi phải thường xuyên làm thêm giờ để nuôi sống gia đình. Mẹ tôi cũng không giúp được gì nhiều vì cha tôi cũng vừa mất thị lực. Tôi nhận gien này từ cha, nhưng đến khi lớn tuổi thì bệnh của cha mới bộc phát. Cha đã năm mươi lăm tuổi, còn tôi chỉ vừa bước sang ba mươi.

“Mẹ chạy sang giúp con nhé?”, mẹ tôi đề nghị.

Tất nhiên là tôi cần mẹ, nhưng tôi cũng nhận thức được rằng mình không nên chất thêm gánh nặng lên vai bà. “Con ổn mà, mẹ đừng lo. Mẹ con con đang sống rất tốt”, tôi luôn đáp lại như vậy.

Tôi không hề ổn. Thực tế là tôi đang vừa phải chiến đấu với nỗi sợ hãi và lo lắng của mình, vừa cố gắng nấu nướng và dọn dẹp nhà cửa. Trí nhớ của tôi trở nên nhạy bén hơn từ khi mất thị lực, tôi còn nhớ cả số điện thoại để gọi tài xế đưa các con đi tập đá bóng.

Nhưng trong mùa đông lạnh lẽo năm đó, khi những giai điệu Giáng sinh rộn rã ngân vang khắp nơi và hầu hết các gia đình trong xóm đều đã chuẩn bị trang trí nhà cửa, tôi lại chìm sâu vào nỗi buồn. Trang trí nhà cửa, mua sắm quà tặng và nướng bánh đã trở thành những việc hết sức khó khăn đối với tôi.

Cuối cùng cũng đến buổi sáng ngày Giáng sinh, và đó là mùa Giáng sinh đầu tiên kể từ khi tôi bị mù. Các con tôi rộn ràng chạy quanh nhà. “Con muốn mở quà”, một đứa hét lên. “Con cũng vậy”, hai đứa còn lại hùa theo.

Tôi mò mẫm dưới chân giường để tìm cái áo khoác rồi đi theo tiếng cười rộn rã của bọn trẻ ra phòng khách, nơi mùi nhựa thông lan tỏa khắp không gian. Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, niềm vui của các con giúp tôi quên mất rằng mình không thể nhìn thấy gì. “Được rồi, bây giờ các con nhận quà theo thứ tự rồi đợi nhau mở quà cùng một lúc nhé”, tôi hướng dẫn.

“Con trước, con trước”, đứa út vừa reo lên vừa xé lớp giấy gói. “Oa, thích quá”, thằng bé hét lên. Ước gì tôi có thể trông thấy biểu cảm của con lúc đó. Con vừa mở hộp nào? Điều gì làm con phấn khích đến vậy? Tôi cố ngăn dòng nước mắt chực trào và tự trách mình – tại sao tôi không thể tận hưởng khoảnh khắc này chỉ bằng đôi tai? Nhưng càng nghe các con thốt lên vui sướng khi mở quà, khao khát được nhìn thấy càng trào dâng trong lòng tôi.

Tôi đứng dậy và nói, “Mẹ sẽ quay lại ngay” rồi dò dẫm từng bước để quay lại phòng ngủ. Hai mắt tôi cay xè. Tôi ngồi xuống giường và nhủ thầm: Thượng đế ơi, tại sao chuyện này lại khiến con đau khổ đến thế? Xin hãy chỉ cho con cách đối diện với nỗi đau này. Con thật sự không biết phải làm sao.

Rồi tôi lặng lẽ khóc một mình, ngay lúc đó chồng tôi bước vào. Anh vòng tay ôm tôi và thủ thỉ: “Anh có thể làm gì cho em đây?”.

“Em không sao mà”, tôi khẽ đưa tay lau nước mắt.

“Cha mẹ ơi, tụi con mở thêm quà được không?”, các con tôi gọi lớn.

“Đợi em một phút”, tôi nói với chồng rồi với tay lấy hộp khăn giấy trên bàn, cố nuốt nỗi đau vào trong bằng một tiếng thở dài.

“Đây là món quà tuyệt vời nhất trên đời”, cậu con trai cả reo lên khi thấy tôi trở lại phòng khách. “Làm sao mẹ biết con thích quà này?”

Câu nói của con làm tôi sững người vì ngạc nhiên. Làm sao tôi biết con thích gì ư? Sao tôi lại không biết chứ? Tôi biết rõ sở thích và ước muốn của từng đứa con của mình, biết con thích gì và điều gì có thể làm con phấn khích. Không cần sáng mắt, tôi vẫn có thể hiểu rõ các con mình. Mặc dù không nhìn thấy đường, tôi vẫn luôn yêu thương, chăm sóc và thậm chí là dạy dỗ các con.

Tấm màn u tối che phủ xung quanh như được vén lên. Tôi không cần thị lực để tận hưởng khoảnh khắc này cùng các con hay để cảm nhận niềm vui khi nghe các con thốt lên đầy ngạc nhiên và sung sướng mỗi lần mở quà. Tôi mỉm cười trước những bình luận ngây ngô của con và trên hết, tôi đã tìm thấy niềm vui mới trong câu nói giản đơn “Con yêu mẹ”.

“Cảm ơn con”, tôi thì thầm, và tôi cũng cảm ơn Thượng đế đã giúp tôi nhìn nhận mọi việc một cách sáng tỏ và mở cửa con tim mình. Ngày hôm đó, tôi đã học được cách trân trọng sự giàu có của mình bên ba cậu con trai nhỏ. Và vì các con, cuối cùng tôi cũng trở lại làm một người mẹ hạnh phúc, một người vợ thấu hiểu và một người bạn vui vẻ.

Sau lễ Giáng sinh, tôi chủ động gọi cho cô bạn hàng xóm: “Chị muốn đến trung tâm thương mại cùng tôi không? Hôm nay có nhiều hàng giảm giá lắm”. Thế là cô ấy qua đón tôi và chúng tôi cùng lên đường. Chúng tôi nói chuyện vui vẻ trên đường đến trung tâm thương mại. Tôi bám vào cánh tay cô và chúng tôi ghé vào từng cửa hàng. Tại đó, cô ấy đã miêu tả chi tiết từng mặt hàng và lúc nào chúng tôi cũng trở về nhà với nhiều món hời. Các chuyến mua sắm đã trở thành thông lệ hằng năm của chúng tôi.

Kể từ đó, tôi bắt đầu mong đợi những điều tốt đẹp sẽ đến với mình, vì tôi nhận ra cuộc đời này thật sự đáng sống, và cuối cùng tôi cũng có thể tận hưởng mỗi ngày với niềm vui mới tìm lại được sau bao tháng ngày đánh mất.


Gửi bình luận
(0) Bình luận
1

Đơn giản mà nói - Cái bẫy của sự phức tạp trong marketing hiện đại

Trong cuốn sách "Đơn giản mà nói" (Simply Put), tác giả Ben Guttmann đưa ra một quan điểm tưởng chừng đơn giản nhưng vô cùng quan trọng: giữa thế giới quá tải thông tin, thương hiệu nào càng rõ ràng, dễ hiểu, thương hiệu đó có cơ hội tồn tại.
2

Sức mạnh của người thấu cảm - Vẻ đẹp trong sự nhạy cảm của bạn

 “Sự nhạy cảm của tôi là một siêu năng lực!"
3

Đại địa chấn kinh tế Kỳ 3: Mở cửa phục hồi

Ngày 04/5/2020 Ý đã mở cửa lại các cơ sở sản xuất và các nước châu Âu khác cũng bắt đầu nới lỏng một số biện pháp hạn chế.
4

Nơi vết thương ánh sáng rọi vào - EMDR: Liệu pháp giúp viết lại ký ức và chữa lành tổn thương

Trong cuốn The Body Keeps the Score, tác giả Bessel van der Kolk viết về một dạng trị liệu có tên là EMDR hay giải mẫn cảm và tái xử lý thông tin thông qua chuyển động mắt.
5

7 chiến lược để sống sung túc và hạnh phúc - Triết lý sống giúp hàng triệu người vươn lên từ con số 0

Không ai sinh ra đã hoàn hảo. Thậm chí người từng bị gắn mác "vô dụng" vẫn có thể bắt đầu đọc một cuốn sách hay, làm điều gì đó mới mẻ và thay đổi cuộc đời họ bắt đầu từ hôm nay.

Gia Định là nhớ Sài Gòn là thương 2 – ‘Kỳ quan’ Caravelle từ văn phòng kiến trúc bậc nhất Sài Gòn trước 1975

Đêm trước Giáng sinh 1959, một khối nhà “lạ”, cao sừng sững mọc lên không giống bất kỳ một kiến trúc nào xung quanh nó, đó là khách sạn Caravelle mười tầng, cao nhất Sài Gòn thời điểm đó.

Bản giao hưởng cuộc sống - Những thiên thần Giáng sinh

“Chúa đã gửi những đứa trẻ xuống trần gian để mở rộng trái tim mỗi người, giảm bớt sự ích kỷ và vun đắp thêm tình yêu thương.” - Mary Howitt

Gia Định là nhớ Sài Gòn là thương 2 - Lò kẹo một thời cưu mang “đám anh em văn nghệ sĩ mạt lộ”

Nhà thơ Bùi Chí Vinh vốn dân xóm Lách nổi tiếng trên đường Yên Đổ (nay là Lý Chính Thắng). Xóm này không ít bà con gốc Bắc, trong đó có gia đình anh Bùi Chí Vinh và trùm du đãng Sơn Đảo.

‘Lẽ sống’ - Nếu như cuộc đời có ý nghĩa thì nỗi thống khổ cũng có ý nghĩa

Viktor Frankl cho rằng chúng ta trao ý nghĩa cho cuộc đời không chỉ thông qua hành động mà còn thông qua tình yêu, và cuối cùng là thông qua đau khổ.

Nhà văn Di Li nói về tật xấu của người Việt

Cuốn sách “Tật xấu người Việt” nằm trong bộ đôi sách khảo cứu về tính cách người Việt hiện đại của nữ nhà văn Di Li.

Bản giao hưởng cuộc sống - Điều ước Giáng sinh

Một tháng trước khi qua đời, Brenda đã làm một việc khiến hai năm sau đó, người dân thành phố Des Moines, bang Iowa, Mỹ phải rơi nước mắt vì xúc động.

Thực phẩm khéo dùng nên thuốc - Những thói quen lành mạnh cần thực hiện ngay

Ăn nhiều loại thực phẩm với thành phần dinh dưỡng đa dạng không chỉ giúp kiểm soát cân nặng, giảm lượng cholesterol, điều trị các chứng nhiễm trùng mà còn đảm bảo cung cấp cho cơ thể vitamin và khoáng chất thiết yếu.

Nội lực - 5 sự thật về não bộ cho những ai khát khao chuyển mình trong năm 2024

Năm mới sắp đến, ai cũng muốn mình… mới hơn. Nhưng bạn đã biết cách tận dụng não bộ để hỗ trợ phiên bản mới và lối sống mới của bản thân chưa?

‘Tiến vào đồng cỏ hoang’ - Câu chuyện ngụ ngôn về những bất đồng

Đây là câu chuyện ngụ ngôn xoay quanh những sự việc xảy ra với một cậu bé và bạn gấu Walter, khi cả hai bỏ trốn khỏi nhà. Bởi cậu bé cảm thấy bị mất tự do và quá chán nản với việc phải ngoan ngoãn, tuân theo những qui tắc do mẹ đặt ra.

Việc làm: việc nóng, việc lạnh

Blog GS John VU - GS John Vu - 12/08/2025 13:00
Tôi đã nhận được nhiều email về cách kiếm việc trong thời buổi khó khăn này, đặc biệt từ các sinh viên mới tốt nghiệp trong lĩnh vực nghiên cứu khó tìm việc.

Tuổi càng lớn, càng không còn muốn ồn ào

Suy ngẫm - Tích Thành - 12/08/2025 12:00
Càng lớn tuổi, ta càng nhận ra: Được ở một mình, không bị làm phiền, không phải giải thích, không cần chiều lòng ai chính là kiểu hạnh phúc nhẹ tênh nhất trong đời.

Hướng dẫn dùng ChatGPT biến ảnh chụp thành tranh biếm họa

Kỹ năng - Quang Huy - Dân Trí - 12/08/2025 11:00
Bạn muốn tạo ra những bức tranh biếm họa hài hước từ hình ảnh chụp của mình hoặc của bạn bè để chia sẻ lên mạng xã hội? ChatGPT có thể giúp bạn thực hiện điều này một cách nhanh chóng.

Vợ chồng GS gốc Việt vừa được thăng cấp huân chương Bắc đẩu Bội tinh cao quý nhất nước Pháp

Phong cách sống - Nguyên An - 12/08/2025 10:00
Việc hai vợ chồng cùng được nhận huân chương Bắc đẩu Bội tinh, lại cùng được thăng cấp là điều cực kỳ hiếm hoi.

‘Tiến vào đồng cỏ hoang’ - Câu chuyện ngụ ngôn về những bất đồng

Từ sách - Phim - Thu An - 12/08/2025 09:00
Đây là câu chuyện ngụ ngôn xoay quanh những sự việc xảy ra với một cậu bé và bạn gấu Walter, khi cả hai bỏ trốn khỏi nhà. Bởi cậu bé cảm thấy bị mất tự do và quá chán nản với việc phải ngoan ngoãn, tuân theo những qui tắc do mẹ đặt ra.

100 năm nữa, tôi vẫn mong Nobita đừng gặp được Doraemon

Điện ảnh - Đông - 12/08/2025 08:00
Bạn có đồng ý với quan điểm này không?

Làm khoán ngoài ở Trung Quốc

Blog GS John VU - GS John Vu - 11/08/2025 13:00
Tháng mười một năm ngoài, tôi tham dự Cuộc họp thượng đỉnh khoán ngoài toàn cầu lần thứ ba ở Đại Liên, Trung Quốc.

Điện thoại có dấu hiệu này: Bạn đang bị theo dõi

Kỹ năng - KV - CFB - 11/08/2025 12:00
Một thông báo đơn giản cũng có thể là dấu hiệu cho thấy dữ liệu cá nhân của bạn đang bị thu thập ngầm.

Sản xuất búp bê giá 260 triệu đồng giống trẻ em thật đến mức khó phân biệt!

Thư giãn - Nguyễn Phượng - CFB - 11/08/2025 11:00
"Tôi đã trải qua nhiều biến cố và những con búp bê thực sự đã giúp ích rất nhiều cho sức khỏe tinh thần của tôi", cô gái 23 tuổi tâm sự.

"Mẹ ơi, đừng thương con theo cách khiến con ngạt thở": Thanh niên 26 tuổi và nỗi sợ trong tình yêu sai lầm

Suy ngẫm - Thiên An - CFB - 11/08/2025 10:00
Khi tình yêu trở thành chiếc kén nhốt con trong nỗi sợ trưởng thành, mọi thứ sẽ trở nên thật tồi tệ.

Tiến vào đồng cỏ hoang

Tủ sách - FN - 11/08/2025 09:00
Thế giới tuổi thơ luôn là thế giới thần tiên, vì trẻ con có trí tưởng tượng mà người lớn hiếm khi nào có được.

Xem "Sex Education", cuối cùng tôi cũng nhận ra tại sao con trai bị bạn bè ghét bỏ

Điện ảnh - Mỹ Hạnh - CFB - 11/08/2025 08:00
Con tôi luôn là con ngoan, trò giỏi trong mắt mọi người. Nhưng con lại luôn bị bạn bè ghét bỏ.

Chìa khóa thực sự để có một cuộc sống viên mãn

Suy ngẫm - TĐ - 10/08/2025 13:00
Tất cả chúng ta đều có thể trở nên giàu có, không phải bằng đô la, mà bằng một loại tiền tệ hoàn toàn khác. Một loại tiền tệ được đo lường bằng trải nghiệm, những cuộc phiêu lưu, bài học đã học và những câu chuyện được kể.

Nồi cơm điện có 4 "bí mật" mà rất nhiều người dùng cả đời không biết

Kỹ năng - Phác Thái Anh - CFB - 10/08/2025 12:00
Công dụng của nồi cơm điện đôi khi không chỉ dừng lại ở việc nấu cơm.

Chu Bá Thông thuộc top 1 võ lâm nhờ người cha bí ẩn khiến Vương Trùng Dương cũng phải nể

Thư giãn - Nguyệt Phạm - CFB - 10/08/2025 11:00
Bí mật thân thế của Chu Bá Thông là gì?
HẠT GIỐNG TÂM HỒN
2019 Bản quyền thuộc về hatgiongtamhon.com.vn. Phát triển bởi ONECMS
Thứ 4, 13/08/2025