Bản giao hưởng cuộc sống - Tìm lại niềm vui ngày Giáng sinh

Quang Thanh25/12/2023 09:00
Bản giao hưởng cuộc sống - Tìm lại niềm vui ngày Giáng sinh

“Món quà tuyệt vời nhất bạn có thể trao tặng người khác là hạnh phúc của chính bạn.” - Abraham Hicks

Vào một ngày mùa đông lạnh giá, tôi bỗng nghe có tiếng gõ cửa. Cậu con trai ba tuổi ôm chân tôi khi tôi bước ra mở cửa. Đó là cô hàng xóm cạnh nhà. “Tôi đang tính đi siêu thị, chị có muốn đi cùng không?”, cô ấy hỏi.

Tôi gượng nở một nụ cười. Tôi vẫn đang tập làm quen với việc chấp nhận sự giúp đỡ của người khác - họ đọc cho tôi nghe, đưa tôi đến nơi tôi cần đến hoặc dắt tay tôi khi đi bộ. Những hành động giúp đỡ đó là lời nhắc nhở liên tục rằng giờ đây cuộc sống tôi phụ thuộc vào lòng tốt của người khác.

Tôi từng có một cuộc sống hạnh phúc, khi ấy tôi là người mẹ chu đáo chăm sóc ba cậu con trai nhỏ. Rồi bỗng tai họa từ đâu ập tới, đôi mắt tôi bỗng mù lòa và thế giới của tôi bao trùm một màu tăm tối. Chỉ trong mười tám tháng, căn bệnh thoái hóa võng mạc đã cướp đi ánh sáng của đời tôi. Không có cách chữa trị. Không thể phẫu thuật. Không một tia hy vọng.

Tôi thao thức nhiều đêm, tự hỏi cuộc đời mình sẽ đi đâu về đâu nếu không còn nhìn thấy gì. Làm sao tôi có thể chăm sóc các con? Các con tôi sẽ suy sụp thế nào khi có một người mẹ mù? Tôi suy nghĩ rất nhiều nhưng không tìm được câu trả lời, mà chỉ có cảm giác lo lắng bủa vây tôi.

“Con đợi mẹ một chút nhé”, tôi nói với đứa con trai ba tuổi khi con muốn ăn ngũ cốc. Đầu tiên, tôi phải mò mẫm để tìm cho đúng hộp ngũ cốc, sau đó đổ sữa thật cẩn thận và chậm rãi để tránh làm tràn sữa ra ngoài tô và cũng là để tránh tạo thêm một mớ hỗn độn khác.

“Cha đâu rồi mẹ?”, thằng bé hỏi.

Chồng tôi phải thường xuyên làm thêm giờ để nuôi sống gia đình. Mẹ tôi cũng không giúp được gì nhiều vì cha tôi cũng vừa mất thị lực. Tôi nhận gien này từ cha, nhưng đến khi lớn tuổi thì bệnh của cha mới bộc phát. Cha đã năm mươi lăm tuổi, còn tôi chỉ vừa bước sang ba mươi.

“Mẹ chạy sang giúp con nhé?”, mẹ tôi đề nghị.

Tất nhiên là tôi cần mẹ, nhưng tôi cũng nhận thức được rằng mình không nên chất thêm gánh nặng lên vai bà. “Con ổn mà, mẹ đừng lo. Mẹ con con đang sống rất tốt”, tôi luôn đáp lại như vậy.

Tôi không hề ổn. Thực tế là tôi đang vừa phải chiến đấu với nỗi sợ hãi và lo lắng của mình, vừa cố gắng nấu nướng và dọn dẹp nhà cửa. Trí nhớ của tôi trở nên nhạy bén hơn từ khi mất thị lực, tôi còn nhớ cả số điện thoại để gọi tài xế đưa các con đi tập đá bóng.

Nhưng trong mùa đông lạnh lẽo năm đó, khi những giai điệu Giáng sinh rộn rã ngân vang khắp nơi và hầu hết các gia đình trong xóm đều đã chuẩn bị trang trí nhà cửa, tôi lại chìm sâu vào nỗi buồn. Trang trí nhà cửa, mua sắm quà tặng và nướng bánh đã trở thành những việc hết sức khó khăn đối với tôi.

Cuối cùng cũng đến buổi sáng ngày Giáng sinh, và đó là mùa Giáng sinh đầu tiên kể từ khi tôi bị mù. Các con tôi rộn ràng chạy quanh nhà. “Con muốn mở quà”, một đứa hét lên. “Con cũng vậy”, hai đứa còn lại hùa theo.

Tôi mò mẫm dưới chân giường để tìm cái áo khoác rồi đi theo tiếng cười rộn rã của bọn trẻ ra phòng khách, nơi mùi nhựa thông lan tỏa khắp không gian. Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, niềm vui của các con giúp tôi quên mất rằng mình không thể nhìn thấy gì. “Được rồi, bây giờ các con nhận quà theo thứ tự rồi đợi nhau mở quà cùng một lúc nhé”, tôi hướng dẫn.

“Con trước, con trước”, đứa út vừa reo lên vừa xé lớp giấy gói. “Oa, thích quá”, thằng bé hét lên. Ước gì tôi có thể trông thấy biểu cảm của con lúc đó. Con vừa mở hộp nào? Điều gì làm con phấn khích đến vậy? Tôi cố ngăn dòng nước mắt chực trào và tự trách mình – tại sao tôi không thể tận hưởng khoảnh khắc này chỉ bằng đôi tai? Nhưng càng nghe các con thốt lên vui sướng khi mở quà, khao khát được nhìn thấy càng trào dâng trong lòng tôi.

Tôi đứng dậy và nói, “Mẹ sẽ quay lại ngay” rồi dò dẫm từng bước để quay lại phòng ngủ. Hai mắt tôi cay xè. Tôi ngồi xuống giường và nhủ thầm: Thượng đế ơi, tại sao chuyện này lại khiến con đau khổ đến thế? Xin hãy chỉ cho con cách đối diện với nỗi đau này. Con thật sự không biết phải làm sao.

Rồi tôi lặng lẽ khóc một mình, ngay lúc đó chồng tôi bước vào. Anh vòng tay ôm tôi và thủ thỉ: “Anh có thể làm gì cho em đây?”.

“Em không sao mà”, tôi khẽ đưa tay lau nước mắt.

“Cha mẹ ơi, tụi con mở thêm quà được không?”, các con tôi gọi lớn.

“Đợi em một phút”, tôi nói với chồng rồi với tay lấy hộp khăn giấy trên bàn, cố nuốt nỗi đau vào trong bằng một tiếng thở dài.

“Đây là món quà tuyệt vời nhất trên đời”, cậu con trai cả reo lên khi thấy tôi trở lại phòng khách. “Làm sao mẹ biết con thích quà này?”

Câu nói của con làm tôi sững người vì ngạc nhiên. Làm sao tôi biết con thích gì ư? Sao tôi lại không biết chứ? Tôi biết rõ sở thích và ước muốn của từng đứa con của mình, biết con thích gì và điều gì có thể làm con phấn khích. Không cần sáng mắt, tôi vẫn có thể hiểu rõ các con mình. Mặc dù không nhìn thấy đường, tôi vẫn luôn yêu thương, chăm sóc và thậm chí là dạy dỗ các con.

Tấm màn u tối che phủ xung quanh như được vén lên. Tôi không cần thị lực để tận hưởng khoảnh khắc này cùng các con hay để cảm nhận niềm vui khi nghe các con thốt lên đầy ngạc nhiên và sung sướng mỗi lần mở quà. Tôi mỉm cười trước những bình luận ngây ngô của con và trên hết, tôi đã tìm thấy niềm vui mới trong câu nói giản đơn “Con yêu mẹ”.

“Cảm ơn con”, tôi thì thầm, và tôi cũng cảm ơn Thượng đế đã giúp tôi nhìn nhận mọi việc một cách sáng tỏ và mở cửa con tim mình. Ngày hôm đó, tôi đã học được cách trân trọng sự giàu có của mình bên ba cậu con trai nhỏ. Và vì các con, cuối cùng tôi cũng trở lại làm một người mẹ hạnh phúc, một người vợ thấu hiểu và một người bạn vui vẻ.

Sau lễ Giáng sinh, tôi chủ động gọi cho cô bạn hàng xóm: “Chị muốn đến trung tâm thương mại cùng tôi không? Hôm nay có nhiều hàng giảm giá lắm”. Thế là cô ấy qua đón tôi và chúng tôi cùng lên đường. Chúng tôi nói chuyện vui vẻ trên đường đến trung tâm thương mại. Tôi bám vào cánh tay cô và chúng tôi ghé vào từng cửa hàng. Tại đó, cô ấy đã miêu tả chi tiết từng mặt hàng và lúc nào chúng tôi cũng trở về nhà với nhiều món hời. Các chuyến mua sắm đã trở thành thông lệ hằng năm của chúng tôi.

Kể từ đó, tôi bắt đầu mong đợi những điều tốt đẹp sẽ đến với mình, vì tôi nhận ra cuộc đời này thật sự đáng sống, và cuối cùng tôi cũng có thể tận hưởng mỗi ngày với niềm vui mới tìm lại được sau bao tháng ngày đánh mất.


Gửi bình luận
(0) Bình luận
1

Phim Sex Education, liều thuốc "chữa lành" cho mối quan hệ giữa tôi và con gái

Sau khi xem tập phim, tôi đã quyết định ngồi xuống nói chuyện với con gái.
2

Phim Sex Education: Hóa ra cha mẹ từ Đông sang Tây, không ai "thoát" khỏi giai đoạn này!

Thức cả đêm xem phim, tôi như mở mang đầu óc và ngộ ra 5 bài học cực đắt giá!
3

Bản giao hưởng cuộc sống - Bữa tối Giáng sinh giữa hai chiến tuyến

“Mỗi chúng ta là một thực thể nhỏ bé trên địa cầu này. Sự tồn tại của chúng ta là có giới hạn, nhưng chúng ta có thể học cách chia sẻ tình yêu thương không giới hạn đến với nhiều người.”
4

Nhờ xem phim Sex Education mà con gái tôi đã dám thú nhận 1 bí mật với mẹ!

Linh tính của người mẹ mách bảo tôi: Con đang gặp vấn đề!
5

'Tự do - Như chim tung cánh' - Câu chuyện sâu sắc về tự do từ Osho khiến bạn phải suy ngẫm

Tự do - Như chim tung cánh (Freedom The courage to be yourself). Liệu chúng ta có thực sự hiểu tự do là gì?

Gia Định là nhớ Sài Gòn là thương 2 – ‘Kỳ quan’ Caravelle từ văn phòng kiến trúc bậc nhất Sài Gòn trước 1975

Đêm trước Giáng sinh 1959, một khối nhà “lạ”, cao sừng sững mọc lên không giống bất kỳ một kiến trúc nào xung quanh nó, đó là khách sạn Caravelle mười tầng, cao nhất Sài Gòn thời điểm đó.

Bản giao hưởng cuộc sống - Những thiên thần Giáng sinh

“Chúa đã gửi những đứa trẻ xuống trần gian để mở rộng trái tim mỗi người, giảm bớt sự ích kỷ và vun đắp thêm tình yêu thương.” - Mary Howitt

Gia Định là nhớ Sài Gòn là thương 2 - Lò kẹo một thời cưu mang “đám anh em văn nghệ sĩ mạt lộ”

Nhà thơ Bùi Chí Vinh vốn dân xóm Lách nổi tiếng trên đường Yên Đổ (nay là Lý Chính Thắng). Xóm này không ít bà con gốc Bắc, trong đó có gia đình anh Bùi Chí Vinh và trùm du đãng Sơn Đảo.

‘Lẽ sống’ - Nếu như cuộc đời có ý nghĩa thì nỗi thống khổ cũng có ý nghĩa

Viktor Frankl cho rằng chúng ta trao ý nghĩa cho cuộc đời không chỉ thông qua hành động mà còn thông qua tình yêu, và cuối cùng là thông qua đau khổ.

Nhà văn Di Li nói về tật xấu của người Việt

Cuốn sách “Tật xấu người Việt” nằm trong bộ đôi sách khảo cứu về tính cách người Việt hiện đại của nữ nhà văn Di Li.

Bản giao hưởng cuộc sống - Điều ước Giáng sinh

Một tháng trước khi qua đời, Brenda đã làm một việc khiến hai năm sau đó, người dân thành phố Des Moines, bang Iowa, Mỹ phải rơi nước mắt vì xúc động.

Thực phẩm khéo dùng nên thuốc - Những thói quen lành mạnh cần thực hiện ngay

Ăn nhiều loại thực phẩm với thành phần dinh dưỡng đa dạng không chỉ giúp kiểm soát cân nặng, giảm lượng cholesterol, điều trị các chứng nhiễm trùng mà còn đảm bảo cung cấp cho cơ thể vitamin và khoáng chất thiết yếu.

Nội lực - 5 sự thật về não bộ cho những ai khát khao chuyển mình trong năm 2024

Năm mới sắp đến, ai cũng muốn mình… mới hơn. Nhưng bạn đã biết cách tận dụng não bộ để hỗ trợ phiên bản mới và lối sống mới của bản thân chưa?

Tự do - Như chim tung cánh: Đi tìm chìa khóa của tự do thực thụ

Với những chia sẻ đầy khai mở, cuốn sách “Tự do – Như chim tung cánh” giúp người đọc xác định những trở ngại đối với tự do của họ, có thể do hoàn cảnh hoặc do bản thân họ tự áp đặt, tìm thấy lòng dũng cảm để thành thật với chính mình.

5 câu nói người EQ cao không bao giờ "treo" cửa miệng

Kỹ năng - Đông - 18/01/2025 12:00
Đây chính là "bí quyết" giúp người EQ cao luôn được lòng mọi người.

Cùng bị đánh lén, vì sao Trương Tam Phong và Vô Danh Thần Tăng phản ứng trái ngược?

Thư giãn - Chi Chi - 18/01/2025 11:00
Liệu sự khác biệt này của Trương Tam Phong và Vô Danh Thần Tăng có đến từ thực lực hay còn nguyên nhân nào khác?

Vì sao ông chủ shop không nhận cậu bé xin việc để mua quà sinh nhật cho em?

Truyền cảm hứng - Nguyễn Duy - 18/01/2025 10:00
Cậu bé học lớp 6 ở xã Nghi Phong, thành phố Vinh (Nghệ An) đạp xe ra phố, vào một shop (cửa hàng) thời trang xin việc. Hành động đẹp của ông chủ sau đó khiến câu chuyện cuối năm kết lại ấm áp.

Từng chê bai phim Sex Education, tôi bật ngửa về cách dạy con sai lầm của mình

Từ sách - Phim - Mỹ Hạnh - 18/01/2025 09:00
Tin nhắn chỉ vỏn vẹn 3 từ của con trai nhưng khiến tôi thao thức cả đêm.

Tự do - Như chim tung cánh: Đi tìm chìa khóa của tự do thực thụ

Từ sách - Phim - Đan Thanh - 18/01/2025 08:00
Với những chia sẻ đầy khai mở, cuốn sách “Tự do – Như chim tung cánh” giúp người đọc xác định những trở ngại đối với tự do của họ, có thể do hoàn cảnh hoặc do bản thân họ tự áp đặt, tìm thấy lòng dũng cảm để thành thật với chính mình.

Không nên chia sẻ quá nhiều với chatbot AI

Kỹ năng - PL - 17/01/2025 12:00
Theo khuyến cáo của các chuyên gia, người dùng không nên chia sẻ quá nhiều thông tin với chatbot AI, đặc biệt là những dữ liệu riêng tư.

Vì sao Giang Nam Thất Quái mất 10 năm không bằng Hồng Thất Công dạy Quách Tĩnh chỉ 1 tháng?

Thư giãn - Nguyệt Phạm - 17/01/2025 11:00
Vì sao 10 năm khổ luyện cùng Giang Nam Thất Quái lại không hiệu quả bằng 1 tháng học nghệ với Hồng Thất Công?

Nhiều người Việt trẻ lướt mạng xã hội hơn 3 giờ mỗi ngày

Phong cách sống - Ngọc Hiền - 17/01/2025 10:00
Báo cáo "Cuộc sống số của người Việt Nam" của Q&Me cho thấy, có đến 51% người trẻ trong độ tuổi 18 - 29 tuổi dành trên 3 giờ mỗi ngày để sử dụng mạng xã hội.

Trong 'Tây Du Ký' 4 đồ đệ của Đường Tăng đều phạm luật trời vì sao Bồ Tát vẫn chọn?

Từ sách - Phim - Tùng Lâm - 17/01/2025 09:00
Trong "Tây Du Ký", Đường Tăng đã thu nhận 4 đệ tử. Cả 4 người này đều phạm luật trời và được Quan Âm "chỉ điểm" trước khi theo Đường Tăng đi thỉnh kinh.

Sếp tồi - 3 cách để bạn không còn cảm thấy vội vã, hối hả mỗi dịp cuối năm

Từ sách - Phim - TĐ - 17/01/2025 08:00
Bạn có thấy gần cuối năm và lịch làm việc của bạn không một khoảng trống?  Cuối tuần rồi mà bạn vẫn không được nghỉ ngơi? Bạn có cảm thấy áp lực khi phải hoàn tất mọi việc trước khi kết thúc năm không?

Lo ngại TikTok bị cấm ở Mỹ, người dùng đổ xô tải app 'bản sao': Xiaohongshu

Kỹ năng - Vũ Anh - 16/01/2025 12:00
Đây một ứng dụng truyền thông xã hội phổ biến ở Trung Quốc nhưng ít được biết đến bên ngoài đất nước.

Nhà khoa học cấp cao Nvidia ngỡ ngàng vì video robot hình người của Engine AI

Thư giãn - Sơn Vân - 16/01/2025 11:00
Engine AI hy vọng tận dụng được sự quan tâm với các robot hình người của mình bằng cách giảm giá trong bối cảnh cạnh tranh gay gắt tại Trung Quốc.

Nguyên tắc dụng quân của Sếp giỏi: Trọng ‘Nhân tài’ - không cần tìm ‘Nô tài’

Suy ngẫm - Diệu Đan - 16/01/2025 10:00
Nhìn chung, ở nơi làm việc, giữ quy tắc, mới có được sự tin tưởng; có nguyên tắc, mới đáng để giao phó. Cho dù là công việc hay cuộc sống, việc "làm cho người khác cảm thấy yên tâm" là lợi thế cạnh tranh lớn nhất của một cá nhân.

Xem phim Sex Education, tôi đúc rút bài học quý báu để dạy con trai

Từ sách - Phim - Mỹ Hạnh - 16/01/2025 09:00
Bộ phim Sex Education đã truyền cảm hứng cho tôi rất nhiều trong việc dạy dỗ con cái.

Con đường chuyển hóa - Để không trở thành nạn nhân của vọng tưởng

Từ sách - Phim - Quìn - 16/01/2025 08:00
Khi đối diện một vấn đề, ta thường hay tự mình suy diễn, tưởng tượng đủ thứ, để rồi phiền não, đau buồn vì cái tưởng của mình. Nhưng ít ai nhận ra rằng, cái mà ta thấy chỉ là ảo ảnh do tâm tạo nên chứ không phải cái biết chân thật của mình.
HẠT GIỐNG TÂM HỒN
2019 Bản quyền thuộc về hatgiongtamhon.com.vn. Phát triển bởi ONECMS
Thứ 7, 18/01/2025