Huỳnh Tuấn Anh đau đớn nhớ về cái chết của mẹ

08/03/2019 09:38
Huỳnh Tuấn Anh đau đớn nhớ về cái chết của mẹ

Phim Lô tô khởi quay, khởi chiếu, nhận rất nhiều tiếng vang và mẹ tôi bệnh là hai con đường song song. Một con đường vinh quang và một con đường đi đến đáy của sự đau khổ", Huỳnh Tuấn Anh chia sẻ.

Giống như Hiền Mai hiếu thảo, dành gần nửa thế kỷ chăm mẹ bệnh nặng, câu chuyện đạo diễn Lô-tô Huỳnh Tuấn Anh chăm mẹ bị ung thư vòm họng cũng trở thành một giai thoại trong giới showbiz. Chỉ khác ở chỗ, bên cạnh lòng hiếu thảo của người con với đấng sinh thành còn có cả bi kịch cay đắng và nghiệt ngã của số phận.

Tuổi thơ của đạo diễn Huỳnh Tuấn Anh là những tháng năm dài trôi qua trong sự cô độc, nỗi tự ti, xấu hổ, mặc cảm bị bạn bè trêu chọc bởi cuộc hôn nhân tan vỡ của bố mẹ.

Sau khi chia tay, bố mẹ đều có gia đình mới, còn anh lớn lên trong sự vụn vỡ của tâm hồn, sang chấn tâm lý cùng khát vọng về một gia đình bình thường với tất cả sự hờn giận, trách móc.

Cho tới ngày, tử thần tới chấm một chấm định mệnh vào cuộc đời của mẹ anh bằng căn bệnh ung thư vòm họng giai đoạn 3, cùng hàng loạt biến chứng từ bệnh tiểu đường, anh muộn màng được ở bên mẹ.

Dẫu dành tất cả tiền bạc tích cóp được suốt nhiều năm với mục đích mua nhà để chữa bệnh cho mẹ thì tử thần vẫn dẫn mẹ đi. 1 năm ngắn ngủi được ở bên mẹ, chăm sóc mẹ là khoảng thời gian hạnh phúc nhất, đau khổ nhất, dằn vặt nhất, ám ảnh nhất mà cả đời này, vị đạo diễn phim Lô-tô không bao giờ quên.

"Tôi không sợ chết, tôi chỉ sợ các con tôi mồ côi"

Huỳnh Tuấn Anh kể: "Ở cuộc hôn nhân thứ hai, cả ba và mẹ tôi đều không có con. Tính ra, từ năm tôi 14 tuổi tới khi mẹ mất, tôi ít được gần mẹ bởi sau khi chia tay ba, mẹ sống ở quê với gia đình mới, tôi theo ba lên Sài Gòn mưu sinh.

Ba tôi làm bảo vệ nên ở công ty, còn tôi được gởi tới ở chung một nhóm sinh viên cùng quê. Tôi tự nộp hồ sơ xin học vào trường phổ thông Marie Curie. Vì không có ai họp phụ huynh, tôi thuê một bác xe ôm vào họp và bị phát hiện... Đó là những ngày tháng cực kỳ cô độc nhưng cũng rèn cho tôi phải biết dựa vào chính mình, không ỷ lại vào người khác.

Trước khi bấm máy phim Lô tô khoảng 10 ngày thì mẹ tôi ở dưới quê lên. Thời điểm ấy, gia đình thứ hai của mẹ cũng đã tan vỡ, mẹ lại ôm một đống nợ nần. Mẹ bị lãng tai. Tôi đưa mẹ đi khám tai mũi họng và phát hiện mẹ bị ung thư vòm họng giai đoạn 3, di căn lên lỗ tai, chèn vào dây thần kinh.

Tôi nhớ như in khoảnh khắc đó, mình như từ trên trời rớt xuống. Bác sĩ chẩn đoán mẹ sẽ sống 5 năm nếu được hoá xạ trị. Tôi không giấu vì cả hai mẹ con cần phải đối diện với sự thật đó và cùng chống chọi.

Biết bệnh của mình, mẹ tôi nói với bác sĩ "tôi không sợ chết, tôi chỉ sợ các con tôi mồ côi thôi". Đó là câu nói mà cả đời này tôi không bao giờ quên được.

Bước ra khỏi phòng khám, tôi nhờ em trai chở mẹ về, còn mình chạy đi thật xa, tìm 1 quán cà phê thật vắng ngồi khóc, khóc cho hết nước mắt, cho đã rồi về nhà. Bởi tôi biết, mình phải là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho mẹ, mình phải là người bình tĩnh nhất.

Khi trở về nhà, tôi thấy mẹ đang đứng thắp hương trước bàn thờ Phật, vai mẹ rung rung vì khóc. Phải tìm tới tâm linh để xoa dịu sự sợ hãi của mình, tôi biết, mẹ tuyệt vọng và đau khổ. Hình ảnh đó khiến tôi suýt gục ngã nhưng bằng tất cả khả năng, tôi kiềm nước mắt và cảm xúc của mình xuống, bước vào nhà.

Và những ngày tháng sau đó, tôi phải sống theo kiểu không được lo lắng dù lòng mình nát tan. Tôi phải hoàn thành vai diễn đó để mẹ an tâm luôn có mình bên cạnh. Có những đêm, đợi mẹ ngủ yên, tôi mới khóc cho nên lúc mẹ mất, tôi không khóc.

Nhưng thời điểm đó, tôi chuẩn bị làm phim Lô-tô. Cuộc đời luôn đẩy con người vào những sự lựa chọn nghiệt ngã. 1 là ở lại chăm mẹ, 2 là bỏ phim Lô-tô, nghĩa là bỏ cơ hội sự nghiệp.

Bà Trương Thị Kim Liên mẹ của đạo diễn Huỳnh Tuấn Anh.

Mẹ khóc như một đứa trẻ trong điện thoại

Tôi quyết định nhờ một người em thân thiết đưa mẹ đi hoá xạ trị còn tôi lên xe về quê bấm máy. Lúc đưa ra quyết định đó, trong con người tôi có rất nhiều con người với tỉ tỉ thứ cảm xúc: tàn nhẫn có, quyết liệt có, giằng xé có, cắn rứt có...

Ngày đầu tiên tôi bấm máy phim Lô-tô cũng là ngày đầu tiên mẹ lên bàn mổ bắt đầu liệu trình hoá xạ trị. Tôi ra phim trường mà không có tâm trạng nào cả.

Đó là dấu ấn nghiệt ngã làm cho tôi cắn rứt vô cùng!

Đó là năm tôi lên đỉnh cao sự nghiệp nhưng cũng rớt xuống đáy của sự bất hạnh. Nếu ngày hôm đó, tôi ở lại chăm mẹ thì không có phim Lô tô.

Còn khi đi bấm phim thì nó nhen nhóm lên trong mình một sự tàn nhẫn, ngộ nhỡ mẹ chết trên bàn hoá xạ trị thì sao?

Phim lô tô cho tôi sự nghiệp nhưng cũng là vết tích không bao giờ tôi quên trong cuộc đời này, bởi quyết định đó khiến tôi cắn rứt rất lớn. Và những lúc thành công, nó khiến tôi day dứt: thành công làm gì khi không còn mẹ, thành công làm gì khi thời khắc quan trọng, mình không bên cạnh mẹ được.

Đó là một bi kịch.

Ngay đêm đó, ngay sau lần hoá trị đầu tiên, mẹ gọi điện cho tôi khóc. Mẹ quá đau và không chấp nhận phương pháp điều trị này. Mẹ nói với tôi "mẹ sợ lắm". Lúc đó, tôi cảm giác như mình suýt nữa đã giết mẹ một cách sớm hơn.

Mẹ không hoá trị xạ trị nghĩa là mẹ đã chết một nửa, tôi không thể dứ thêm cây dao cho mẹ chết nữa. Tôi đồng ý ngưng và gọi cho bác sĩ xin lỗi hôm sau không vào. Lúc tôi đồng ý, mẹ khóc như một đứa trẻ trong điện thoại.

Đêm đó, tôi không ngủ được.

Một mình chăm mẹ, từ tắm rửa đến đi cầu...

Mẹ chọn phương pháp thiền, khí công, tức là vái tứ phương. Cả 2 mẹ con đều phải đánh lừa chính mình rằng sẽ có một phương pháp khác thần kỳ hơn để cứu lấy mạng sống.

Và rồi mẹ trở về quê nhà, mẹ ra phim trường coi tôi quay phim và tôi biết đó là những khoảnh khắc không bao giờ trở lại, là những tháng ngày mình sống với cái gì và đối diện với cái gì nhưng tôi chấp nhận và đứng lên vững chãi để đi cùng mẹ hết con đường đó vì nếu không là mình thì không là ai cả.

Khoảng 6 tháng đầu mẹ học thiền và khí công, bệnh có vẻ thuyên giảm. Thực ra, mẹ còn có thể kéo dài được sự sống vì bệnh tiến triển tốt nhưng do không uống thuốc tai biến nên mẹ bị tai biến.

Và khi mẹ ngã xuống thì mọi thứ đều ấp tới. Tôi chứng kiến sự tuột dốc mỗi ngày của mẹ. Từ một người mập mạp, phốp pháp teo dần teo dần.

Từ thấy đường đến không thấy đường, từ nói được đến không nói được, từ ngồi lết vào nhà tắm tới khi không lết đi tắm được nữa.

Đó cũng là lúc tôi nhận ra, cuộc sống là gì, tiền là gì, sức khoẻ là gì. Mua một món ngón mẹ ăn không được. Muốn dắt mẹ đi du lịch cũng không được. Dành cho mẹ bao nhiêu điều tốt đẹp nhất cũng không xài được.

Mẹ bệnh, tôi lấy hết tiền tích cóp được khoảng hơn 1 tỉ để chuẩn bị cho cuộc kháng chiến trường kỳ cùng mẹ chống chọi lại bệnh tật. Và đó là việc xứng đáng nhất tôi từng làm.

Nhà tôi thuê là lầu 3 ở một chung cư. Lúc mẹ còn chập chững đi được thì dắt, sau mẹ không đi được thì ngày ngày tôi cõng mẹ xuống, đi qua bên kia đường châm cứu.

Tôi không thuê ai hết, một mình chăm mẹ, từ tắm rửa đến đi cầu. Bởi tôi biết chắc chắn mình không còn cơ hội làm điều đó nữa. Nếu mình không cố gắng thì mình sẽ không bao giờ còn làm được nữa. Tôi không cảm thấy mệt vì đó là điều cuối cùng mình có thể làm cho mẹ.

Và những lúc tắm rửa cho mẹ, tôi cảm giác như ngày xưa mình còn bé, ị dầm, tè bậy, mẹ chăm cho mình vậy. Tôi không để bất cứ ai làm việc đó vì tôi biết khoảng thời gian đó sẽ trôi đi luôn không trở lại, như chuyến đi không bao giờ khứ hồi.

Huỳnh Tuấn Anh chăm mẹ trong những ngày tháng cuối cùng của mẹ tại một căn chung cư ở quận 8.

"Gần chết, mẹ vẫn lo tôi ra đời bị người ta ăn hiếp..."

Có những đêm, mẹ bảo tôi "con ngủ đi, mẹ không sao hết" nhưng khi tắt đèn, nhìn qua giường mẹ, tôi thấy mẹ mở mắt rất to nhìn lên trần nhà. Đó là lúc mẹ biết mẹ sẽ chết. Đó là khoảnh khắc cực kỳ cô đơn và sự cô đơn đó mình không thể san sẻ được.

Mẹ bảo "mẹ không sợ chết, mẹ chỉ sợ chết đi, biết kiếp nào mới được gặp lại các con". Đó là lời vĩnh biệt khi mẹ con tôi còn đang ở cạnh bên nhau.

Thời điểm mẹ tôi nửa tỉnh nửa mê, bị những cơn đau hành hạ, trong lúc sảng mẹ vẫn nói "con ra đường có ai ăn hiếp không". Đó cũng là thời điểm tôi gặp rất nhiều biến cố trong công việc.

Tôi năn nỉ người ta trả nốt tiền lương làm phim cho mình để lo thuốc thang cho mẹ nhưng họ không trả. Khi mẹ mất rồi, họ mới trả tiền cho tôi, nó chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Nếu lúc đó, tôi được trả tiền, dù không nhiều thì mẹ vẫn có thể sống ít nhất 2 tháng nữa.

Vì tôi hết tiền nên mẹ mới chết. Tôi không còn tiền nên mẹ phải ngưng thuốc. Trong khi người ta đang nợ tiền mình thì mình không có tiền để chích thuốc giảm đau cho mẹ, bất lực nhìn mẹ quằn quại trên giường, đó là nỗi đau khổ tột cùng của người con mà cả đời này ám ảnh tôi.

Họ đẩy tôi vào những thứ như vậy nhưng tôi không oán giận. Tôi cám ơn họ đã tạo cho tôi nghịch cảnh để mình trưởng thành hơn.

Nhưng tôi cũng không bao giờ quên tình huống đó, không bao giờ quên những con người đó. Bởi nếu lời van xin của tôi được lắng nghe, được đáp lại thì ít nhất mẹ tôi vẫn có thể sống.

Tôi nhớ như in khoảnh khắc mẹ trút hơi thở cuối cùng, tôi đang casting phim. Bởi không còn cách nào khác, muốn có tiền thì phải làm phim tiếp. Ngày cast thứ hai, tôi quá mệt nên thuê 1 chị chăm mẹ. Đang cast thì chị ấy gọi điện bảo "mẹ kỳ lắm, về nhà đi". Tôi chạy về thì mẹ thoi thóp, không biết gì nữa.

Lúc đó tôi không khóc vì tôi đã biết điều này trước sau gì cũng đến. Đưa mẹ lên xe cứu thương, ngồi 6 tiếng từ Sài Gòn về quê, người mẹ cứng đơ, anh em tôi và chị người làm vừa niệm Phật vừa bóp chân tay cho mẹ mềm ra. Tôi gọi điện về nhà lo đất, hòm, mọi thứ. Cũng chính tôi là người đi đào huyệt và liệm mẹ.

Lòng hiếu thảo của con cái dường như luôn đến từ nghịch cảnh...

Tôi không biết đó là cái gì nhưng tất cả những giờ khắc quan trọng ấy đều rơi vào khoảnh khắc sự nghiệp của tôi. Tôi không biết liệu đó có phải là đánh đổi không nhưng đó đều là nút thắt là ngã rẽ làm cho mình rất nhiều tổn thương.

Phim Lô tô khởi quay, khởi chiếu, nhận rất nhiều tiếng vang và mẹ tôi bệnh là hai con đường song song. Một con đường vinh quang và một con đường đi đến đáy của sự đau khổ.

Sau tất cả, cái chết của mẹ đã để lại cho tôi một bài học để tôi sống khác đi, không phải lao đi tất cả vì tiền. Không có tiền, mẹ tôi chết nhưng có tiền, cũng không níu kéo được sự sống của mẹ. Cả đời mẹ tôi không oán giận ai, cho tới lúc chết vẫn lo cho con, đó là bài học về tình thương mà mẹ để lại".

Theo Tri Thức Trẻ


Gửi bình luận
(0) Bình luận
1

Sách giả, sách lậu bán trên Shopee: Đâu chỉ mình First News điêu đứng

Thông tin Công ty First News chuẩn bị kiện sàn thương mại điện tử Shopee Việt Nam vì bán sách giả, sách lậu đang nhận được sự chú ý của nhiều độc giả.
2

Hà Nội: Quán cà phê rộng 1.600m2 với 3 tấn sách đặt trên chiếc kệ khổng lồ

Quán cà phê mới mở nằm tại 348 Giải Phóng, quận Hoàng Mai, Hà Nội, thu hút phần lớn khách hàng trẻ tới chụp ảnh và trải nghiệm nhờ không gian giếng trời độc đáo có kệ sách khổng lồ chứa khoảng 3 tấn sách.

Minh Tú khoe ảnh chụp cùng mẹ nhân ngày Quốc tế phụ nữ 8.3

Được biết đến là một trong những người mẫu hàng đầu của làng mẫu Việt Nam với cá tính mạnh mẽ, thắng thắn và bộc trực, Minh Tú lại khiến fan hâm mộ của mình phải trầm trồ vì bộ ảnh nhẹ nhàng và đầy ý nghĩa cùng mẹ nhân ngày Quốc tế phụ nữ 8.3.

Các nghệ sĩ chia sẻ nỗi đau với những phụ nữ bị bạo hành, xâm hại tình dục nhân ngày 8.3

Vào ngày 8.3 tới đây, nhiều gương mặt tên tuổi như ca sĩ Thái Thùy Linh, Quán quân Sao Mai Huyền Trang, Hoa khôi Vũ Hương Giang, ... tham gia chương trình nghệ thuật "Love Women – Phụ nữ là để yêu thương" hướng đến những nạn nhân của bạo hành, xâm hại tình dục.

Quang Lê từng bị nhắc nhở vì hát Bolero chẳng giống ai

Trước thềm liveshow “Sầu tím thiệp hồng - Lệ Quyên, Quang Lê cùng những người bạn” diễn ra vào tối 8.3 tới tại Nhà hát Hòa Bình (TP.HCM), Quang Lê đã có những tiết lộ thú vị về quãng thời gian nhọc nhằn khi bén duyên với nghề hát và cả chuyện từng bị chê hát dở khi mới hát Bolero.

Triển lãm số ‘Ấn tượng phản chiếu: Van Gogh và tác phẩm’

Từ 8.3 – 9.4.2019, Trung tâm Nghệ thuật Đương đại Vincom (VCCA) sẽ tổ chức triển lãm “Ấn tượng phản chiếu: Van Gogh và tác phẩm”. Đây là lần đầu tiên những kiệt tác của Van Gogh được triển lãm tại Việt Nam và dưới hình thức sống động và mới mẻ - phiên bản số

Đưa áo dài Huế về thuở vàng son

Việc vận động đã có những chuyển biến nhất định trong thời gian qua nhằm đưa hình ảnh áo dài Huế trở lại thuở vàng son vốn nhận được nhiều sự đồng tình; nhưng việc “chính sách hóa” hoạt động này như một sự kích cầu du lịch là ý tưởng độc, mới lạ, không chỉ nhận được nhiều sự tán thưởng của chị em mà còn được dư luận đánh giá cao.

Phụ nữ mặc áo dài được miễn vé tham quan tại Huế

Nhân dịp quốc tế phụ nữ 8.3 sắp tới, Chủ tịch tỉnh Thừa Thiên – Huế đã có công văn chỉ đạo Trung tâm Bảo tồn Di tích cố đô Huế miễn vé vào tham quan cho những phụ nữ mặc áo dài.

Nhân các làng quan họ đang mở hội xuân

Cho đến nay, đã từng có rất nhiều giả thuyết về sự ra đời và nguồn gốc của quan họ nhưng chưa có giả thuyết nào được chấp nhận một cách tuyệt đối. Ngay chữ "quan họ", chúng ta cũng chưa tìm được một văn bản Hán Nôm nào chép hai chữ này. Quan họ có từ bao giờ cũng chưa có câu trả lời xác quyết.

Sau nhiều lùm xùm, 'Captain Marvel' chính thức nhận cơn mưa lời khen từ giới phê bình

Fan Marvel đã có thể thở phào nhẹ nhõm bởi Captain Marvel vẫn rất được lòng giới phê bình nghệ thuật.

Tự do - Như chim tung cánh: Đi tìm chìa khóa của tự do thực thụ

Với những chia sẻ đầy khai mở, cuốn sách “Tự do – Như chim tung cánh” giúp người đọc xác định những trở ngại đối với tự do của họ, có thể do hoàn cảnh hoặc do bản thân họ tự áp đặt, tìm thấy lòng dũng cảm để thành thật với chính mình.

5 câu nói người EQ cao không bao giờ "treo" cửa miệng

Kỹ năng - Đông - 18/01/2025 12:00
Đây chính là "bí quyết" giúp người EQ cao luôn được lòng mọi người.

Cùng bị đánh lén, vì sao Trương Tam Phong và Vô Danh Thần Tăng phản ứng trái ngược?

Thư giãn - Chi Chi - 18/01/2025 11:00
Liệu sự khác biệt này của Trương Tam Phong và Vô Danh Thần Tăng có đến từ thực lực hay còn nguyên nhân nào khác?

Vì sao ông chủ shop không nhận cậu bé xin việc để mua quà sinh nhật cho em?

Truyền cảm hứng - Nguyễn Duy - 18/01/2025 10:00
Cậu bé học lớp 6 ở xã Nghi Phong, thành phố Vinh (Nghệ An) đạp xe ra phố, vào một shop (cửa hàng) thời trang xin việc. Hành động đẹp của ông chủ sau đó khiến câu chuyện cuối năm kết lại ấm áp.

Từng chê bai phim Sex Education, tôi bật ngửa về cách dạy con sai lầm của mình

Từ sách - Phim - Mỹ Hạnh - 18/01/2025 09:00
Tin nhắn chỉ vỏn vẹn 3 từ của con trai nhưng khiến tôi thao thức cả đêm.

Tự do - Như chim tung cánh: Đi tìm chìa khóa của tự do thực thụ

Từ sách - Phim - Đan Thanh - 18/01/2025 08:00
Với những chia sẻ đầy khai mở, cuốn sách “Tự do – Như chim tung cánh” giúp người đọc xác định những trở ngại đối với tự do của họ, có thể do hoàn cảnh hoặc do bản thân họ tự áp đặt, tìm thấy lòng dũng cảm để thành thật với chính mình.

Không nên chia sẻ quá nhiều với chatbot AI

Kỹ năng - PL - 17/01/2025 12:00
Theo khuyến cáo của các chuyên gia, người dùng không nên chia sẻ quá nhiều thông tin với chatbot AI, đặc biệt là những dữ liệu riêng tư.

Vì sao Giang Nam Thất Quái mất 10 năm không bằng Hồng Thất Công dạy Quách Tĩnh chỉ 1 tháng?

Thư giãn - Nguyệt Phạm - 17/01/2025 11:00
Vì sao 10 năm khổ luyện cùng Giang Nam Thất Quái lại không hiệu quả bằng 1 tháng học nghệ với Hồng Thất Công?

Nhiều người Việt trẻ lướt mạng xã hội hơn 3 giờ mỗi ngày

Phong cách sống - Ngọc Hiền - 17/01/2025 10:00
Báo cáo "Cuộc sống số của người Việt Nam" của Q&Me cho thấy, có đến 51% người trẻ trong độ tuổi 18 - 29 tuổi dành trên 3 giờ mỗi ngày để sử dụng mạng xã hội.

Trong 'Tây Du Ký' 4 đồ đệ của Đường Tăng đều phạm luật trời vì sao Bồ Tát vẫn chọn?

Từ sách - Phim - Tùng Lâm - 17/01/2025 09:00
Trong "Tây Du Ký", Đường Tăng đã thu nhận 4 đệ tử. Cả 4 người này đều phạm luật trời và được Quan Âm "chỉ điểm" trước khi theo Đường Tăng đi thỉnh kinh.

Sếp tồi - 3 cách để bạn không còn cảm thấy vội vã, hối hả mỗi dịp cuối năm

Từ sách - Phim - TĐ - 17/01/2025 08:00
Bạn có thấy gần cuối năm và lịch làm việc của bạn không một khoảng trống?  Cuối tuần rồi mà bạn vẫn không được nghỉ ngơi? Bạn có cảm thấy áp lực khi phải hoàn tất mọi việc trước khi kết thúc năm không?

Lo ngại TikTok bị cấm ở Mỹ, người dùng đổ xô tải app 'bản sao': Xiaohongshu

Kỹ năng - Vũ Anh - 16/01/2025 12:00
Đây một ứng dụng truyền thông xã hội phổ biến ở Trung Quốc nhưng ít được biết đến bên ngoài đất nước.

Nhà khoa học cấp cao Nvidia ngỡ ngàng vì video robot hình người của Engine AI

Thư giãn - Sơn Vân - 16/01/2025 11:00
Engine AI hy vọng tận dụng được sự quan tâm với các robot hình người của mình bằng cách giảm giá trong bối cảnh cạnh tranh gay gắt tại Trung Quốc.

Nguyên tắc dụng quân của Sếp giỏi: Trọng ‘Nhân tài’ - không cần tìm ‘Nô tài’

Suy ngẫm - Diệu Đan - 16/01/2025 10:00
Nhìn chung, ở nơi làm việc, giữ quy tắc, mới có được sự tin tưởng; có nguyên tắc, mới đáng để giao phó. Cho dù là công việc hay cuộc sống, việc "làm cho người khác cảm thấy yên tâm" là lợi thế cạnh tranh lớn nhất của một cá nhân.

Xem phim Sex Education, tôi đúc rút bài học quý báu để dạy con trai

Từ sách - Phim - Mỹ Hạnh - 16/01/2025 09:00
Bộ phim Sex Education đã truyền cảm hứng cho tôi rất nhiều trong việc dạy dỗ con cái.

Con đường chuyển hóa - Để không trở thành nạn nhân của vọng tưởng

Từ sách - Phim - Quìn - 16/01/2025 08:00
Khi đối diện một vấn đề, ta thường hay tự mình suy diễn, tưởng tượng đủ thứ, để rồi phiền não, đau buồn vì cái tưởng của mình. Nhưng ít ai nhận ra rằng, cái mà ta thấy chỉ là ảo ảnh do tâm tạo nên chứ không phải cái biết chân thật của mình.
HẠT GIỐNG TÂM HỒN
2019 Bản quyền thuộc về hatgiongtamhon.com.vn. Phát triển bởi ONECMS
Thứ 7, 18/01/2025