Chia sẻ từ trái tim – Sống sao cho đơn giản

Quang Thanh06/07/2024 09:00
Chia sẻ từ trái tim – Sống sao cho đơn giản

Chúng ta phải có quán chiếu, tức là soi rọi lại chính mình để thấy rõ vấn đề. Chúng ta quán chiếu để sống sâu sắc hơn, hài hòa hơn, biết trải lòng hơn với tất cả mọi người – lối sống mà chúng ta thường gọi là “sống đơn giản”.

Cuộc sống lẽ ra rất đơn giản

Bây giờ mình nhìn bình hoa người ta cắm như vầy, mình nhận diện đơn thuần thôi: “Ồ, bình hoa này đẹp”. Không cần phải lấy cái đẹp của tuần trước hay tháng trước ra để so sánh. Tại vì kỳ trước nó đẹp theo kiểu của kỳ trước, kỳ này nó đẹp theo kiểu của kỳ này. Nếu mình cứ nhận diện đơn giản, tức là đơn thuần và đơn giản thì sao? Mình đỡ phiền não mà người cắm ra bình hoa cũng đỡ phiền lụy với mình – không làm mà thích chê – phải không? Chính cái “không làm mà thích chê” của mình làm mình mất đi sự đơn giản, trong khi cuộc sống lẽ ra rất đơn giản. Đúng ra mình không có bình hoa nữa đó, nên có thì cứ hưởng thôi. Tập sống đơn giản như vậy, mình cũng đỡ khổ. Vì vậy mình thường nghe câu “Hãy sống đơn giản”. 

Tại sao cuộc sống con người có quá nhiều nhân họa (đó là chưa kể thiên tai)? Vì nhiều khi chúng ta có quá nhiều nhu cầu, mà nhu cầu nhiều chừng nào thì nhân họa, thiên tai nhiều chừng nấy. Ví dụ, bây giờ nhu cầu mỗi ngày là phải có bao nhiêu ký thịt heo, thịt bò, cho nên người ta phải nuôi con heo trong vòng ba tháng. Hay bây giờ mỗi ngày chúng ta cần một lượng rất lớn rau củ để cung cấp cho thế giới, do đó người ta bắt buộc phải xịt thuốc. Bây giờ người ta có những loại thuốc mà chỉ trong vòng một hoặc hai ngày là đã có thể thu hoạch rau xà lách. Rồi có những loại chất bảo quản, có thể giữ rau củ trong vòng sáu tháng cho tới một năm, ở ngoài nhìn rất tươi nhưng ở trong đen thui.

Cho nên nếu trong đời sống của chúng ta, mỗi ngày chúng ta tập đơn giản hóa vài việc thì tự nhiên cuộc sống của mình cũng nhẹ nhàng, những người xung quanh chúng ta cũng thấy nhẹ nhàng và tai họa gây nên bởi sự gây gổ, trách móc, phiền giận, khổ lụy với nhau cũng giảm đi.

Pháp Hòa đơn cử hai chuyện đơn giản nhất trong cuộc sống của mình, đó là chuyện ăn và chuyện mặc. Nếu mình tập ăn đơn giản, tập mặc đơn giản, mình có đỡ khổ không? Đỡ lắm.

Đại chúng thấy mình cũng có phước, phải không? Đời trước mình có tạo phước nên đời này mình mới đang hưởng phước. Nhưng khi đang hưởng phước, mình đừng hưởng hết. Mình phải biết để dành một phần để cúng dường, hiến tặng. Để làm gì? Để chúng ta tích phước. Một vị hòa thượng nói rằng hằng ngày mình tụng kinh, niệm Phật, bố thí, làm lành – làm như vậy là đúng, là mình đang tạo phước, nhưng chưa đủ, mà mình còn phải tu bòn, tu mót. Vì không có cơ hội làm việc thiện mỗi ngày nên chúng ta phải tu bòn, tu mót, bằng cách tập đơn giản hóa cách sống của mình. Và đừng phung phí phước, đừng đày đọa người khác quá.

Ví dụ bây giờ người ta nấu cho mình ăn, nếu lỡ như thiếu một miếng ngò, một miếng tiêu, đừng cầu kỳ chi mấy chuyện đó, đừng phiền lụy chi mấy chuyện đó, đừng giằng co, khó khăn chi mấy chuyện đó thì tự nhiên có phước. Nếu mình đơn giản trong chuyện ăn uống, tự nhiên người nấu nướng cho mình cũng cảm thấy nhẹ nhàng. Lẽ ra người ta còn có công việc của người ta nhưng vì cái khó ăn khó uống của mình, họ suốt ngày phải lo sáng ăn gì, trưa ăn gì, chiều ăn gì, vì vậy mình nên tập ăn uống đơn giản.

Hãy cảm nhận mọi chuyện một cách đơn giản

Hễ có ăn thì có mặc, nên người ta thường nói “ăn mặc”. Mình cũng nên tập làm sao ăn mặc đơn giản. Đơn giản không có nghĩa là lên rừng ở. Mình vẫn phải dùng những thứ cần thiết nhưng đôi lúc mình cần nhẹ nhàng, linh hoạt. Đừng để những cái đó làm khổ mình. Chuyện mặc cũng là một trong những cái làm mình khổ. Chẳng hạn như áo này phải đi với khăn kia, đi với nón nọ. Thậm chí mình sắm một lô đồng hồ để nó đi theo những bộ áo quần của mình, nếu không mình sẽ khó chịu. Ví dụ, mình thích màu đỏ nên thậm chí cái laptop mình xài cũng phải màu đỏ. Mình đi hết tiệm này tới tiệm kia, rồi thậm chí khi đi bất kỳ đâu trên thế giới, mình cũng tìm tới những tiệm đó để mua cho được cái laptop màu đỏ, nhất định phải màu đỏ, ví dụ vậy. Cái đó không có gì là tội lỗi nhưng mình cần thấy rõ là mình có phần bị trói buộc.

Cho nên mình tập sống đơn giản – ăn đơn giản, mặc đơn giản, nói năng đơn giản, và đơn giản cả trong chuyện mua sắm. Cái gì mình cần mới mua, cái gì mình không cần thì không sắm. Pháp Hòa thấy người Mỹ hay sử dụng câu “Những thứ miễn phí thật ra không miễn phí”, tức là có những thứ họ cho không nhưng những thứ đó mình đem về nhà chỉ làm chật nhà mình. Cho dù được cho miễn phí, mình cũng đừng lấy nhiều hơn những gì mình cần.

Mà ngộ lắm, nhà mình hồi xưa nhỏ chút xíu, chừng đó đồ đạc xê dịch tới lui cũng đủ chỗ, còn bây giờ nhà mình rộng gấp đôi nhà cũ nhưng không hiểu sao một hồi nó cũng chật. Rồi bữa nào thấy nhà cửa chật chội quá, mình bắt đầu dọn dẹp. Mình quăng, liệng, vứt, bỏ hết những thứ mình không dùng tới. Rồi mình lại bắt đầu đi tới đi lui nhìn mấy chỗ trống đó. Chỗ này trống mình khiêng về chậu cây, chỗ kia trống mình để cái kệ – riết rồi tự nhiên mình dời cái này đi để có chỗ trống mà lại rước cái khác về.

Kiểu của mình là vậy, ít khi nào mình để nó trống. Hễ thấy nhà mình có bức tường trống là mình kiếm bức tranh về treo. Chỗ này có bức tranh rồi thì chỗ kia cũng phải treo một bức nữa cho nó đối xứng. Rốt cuộc nhà mình lại chật chội. Cho nên mình mua sắm đơn giản thôi.

Thậm chí khi đi du lịch, mình cũng cần đơn giản. Du lịch là trải nghiệm chỗ này chỗ kia, là tận hưởng, vậy mà mình mang xách quá chừng. Pháp Hòa nhớ mấy lần đi hành hương có người đi không nổi vì vác cái ba lô to tổ bố. Trong đó có gì? Nào là nước, nào là bánh kẹo, đồ ăn, nào là laptop, điện thoại, rồi giày nữa – chỗ nào cần giày cao gót lấy ra mang, tới chỗ khác cất vô, lôi giày bata ra. Cho nên họ đi không nổi, vì mang đồ nặng quá. Thì ra cuộc sống đơn giản có nghĩa là mình bỏ bớt những gì không cần thiết. Khi đó, tự nhiên mình thấy nhẹ nhàng. 

Trong cuộc sống của mình, để giảm bớt phiền não, mình cần tập cho cái tâm của mình cảm nhận mọi chuyện xung quanh một cách đơn giản. Chẳng hạn như người ta nói với mình chuyện gì đó, mình nghe đơn giản thôi, đừng có nghe rồi bắt đầu phăng ra đủ thứ, suy diễn đủ thứ. Mình nói: “Trời ơi, tôi mà, họ nói một, tôi hiểu tới mười”. Mình nghĩ mình như vậy là giỏi nhưng thật ra cái đó làm mình khổ, tại vì mình cứ suy diễn lời người khác nói. Ví dụ, mình tới gặp một người. Người đó mời mình ăn rồi nói chuyện gì đó. Mình nghĩ: “Họ nói vậy chứ không tốt lành gì đâu. Họ nói móc mình đó”. Nhiều khi có những điều người ta nói bằng cái tâm đơn giản nhưng mình lại không cảm nhận sự việc một cách đơn giản.

Người Mỹ có một câu đại ý là nếu mình không có được điều mình mong muốn, mình nên học cách để bình an, vui vẻ với những gì mình có. Nếu được như vậy, tự nhiên cuộc sống của mình sẽ trở nên nhẹ nhàng dù nó lên hay xuống.


Gửi bình luận
(0) Bình luận
1

‘Nơi vết thương ánh sáng rọi vào’ - Cuốn sách tiên phong về Sang chấn Phức tạp

Sẽ ra sao nếu một ngày ta nhận ra mình đã bị bạo hành dưới danh nghĩa yêu thương? Liệu câu chuyện tổn thương của ta chỉ là nỗi đau mang tính cá nhân hay là bi kịch chung của một cộng đồng?
2

Đơn giản mà nói - Cái bẫy của sự phức tạp trong marketing hiện đại

Trong cuốn sách "Đơn giản mà nói" (Simply Put), tác giả Ben Guttmann đưa ra một quan điểm tưởng chừng đơn giản nhưng vô cùng quan trọng: giữa thế giới quá tải thông tin, thương hiệu nào càng rõ ràng, dễ hiểu, thương hiệu đó có cơ hội tồn tại.
3

Đại địa chấn kinh tế Kỳ 3: Mở cửa phục hồi

Ngày 04/5/2020 Ý đã mở cửa lại các cơ sở sản xuất và các nước châu Âu khác cũng bắt đầu nới lỏng một số biện pháp hạn chế.
4

Con đường chuyển hóa - Khổ đau không đến từ người thân, mà từ cách ta thương yêu họ

Chỉ vì một câu nói không vừa ý, một ánh nhìn vô tâm, hay một lần không được lắng nghe – mà ta tổn thương. Mà đau nhất không phải vì người ngoài, mà là vì người mình thương nhất lại vô tình làm mình buồn nhất.
5

Đại địa chấn kinh tế Kỳ 2: Cả thế giới đối phó với cuộc khủng hoảng

Trước quy mô của cuộc khủng hoảng Covid-19, FED đã công bố một loạt biện pháp bổ sung, bao gồm cung cấp thêm 2,3 ngàn tỷ đô-la cho vay hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ và chính quyền địa phương, đồng thời mở rộng các biện pháp hỗ trợ thị trường nợ doanh nghiệp.

Lòng tôi nhẹ khi mẹ rời xa - Sam Puckett và bi kịch của những diễn viên nhí

Nữ diễn viên Jennette McCurdy vừa gây chấn động người hâm mộ khi tiết lộ quá khứ bị lạm dụng bởi mẹ ruột và nền công nghiệp giải trí Hollywood trong quyển hồi ký mang tên "Lòng tôi nhẹ khi mẹ rời xa".

Chia sẻ từ trái tim - Chúng ta sống ở đời đều đang tạo nghiệp hằng ngày

Nếu mình thấy một người nào đó đang khổ, mình thường hay nói: “Tội nghiệp!”, mặc dù có thể mình không tin vào nghiệp, không tin vào nhân quả. Nhưng thật ra mọi người đều tin vào nghiệp. Có tin thì mới nói.

55 nguyên tắc ứng xử thiết yếu để thành công - Dạy con qua cách ứng xử hàng ngày

Nuôi dạy con luôn là một bài toán nan giải đối với các bậc phụ huynh. Bên cạnh việc tạo điều kiện tốt nhất để con phát triển, bạn cần đồng hành cùng con trên hành trình trưởng thành.

Chia sẻ từ trái tim - Hiểu thế nào là nghiệp riêng nghiệp chung?

Nếu gặp người nào tu mà không dễ thương, mình đừng thất vọng. Bởi “Nhân hư, đạo bất hư”. Đạo đâu có hư, chỉ tại người thôi. Cho nên nếu hiểu như vậy, mình sẽ sớm chận đứng được nghiệp tiêu cực của mình. Mình sẽ không thụt lùi và sa sút.

Thánh kinh marketing - Để bán được hàng với mức giá cao

Với mức giá thấp, bạn cho là mình sẽ có nhiều khách hàng hơn. Nhưng “hậu quả” của việc này chính là bạn sẽ chỉ thu hút những khách hàng ham rẻ và họ sẽ không trân trọng những gì bạn mang lại.

Điều gì khiến hồi ký 'Lòng tôi nhẹ khi mẹ rời xa' bán được hơn 2,5 triệu bản trên khắp thế giới?

Jennette McCurdy nổi tiếng từ năm 8 tuổi. So với chúng bạn đồng trang lứa, tưởng chừng nữ diễn viên, ca sĩ, đạo diễn đã có tuổi thơ đầy hạnh phúc khi thành công từ sớm. Thế nhưng quyển hồi ký “Lòng tôi nhẹ khi mẹ rời xa” của cô lại hé lộ điều ngược lại.

Bạn đang nghịch gì với đời mình - Bạn sao, thế giới vậy

Chúng ta không phải là những cá nhân tách biệt với thế giới này. Cách thức chúng ta liên hệ với não bộ, với mọi người, công việc… tất cả cùng tạo dựng nên thế giới.

Bài học từ Câu chuyện hoa hồng: Cha mẹ "không độc hại" là món quà vô giá

Gia đình là cái nôi đầu tiên hình thành nhân cách cho trẻ.

Muốn dữ liệu tạo ra giá trị, đừng bỏ qua 5 câu hỏi cốt lõi này

Từ sách - Phim - Quìn - 26/07/2025 08:00
Nhiều doanh nghiệp đổ tiền vào hệ thống, AI, phân tích... nhưng quên mất một điều: dữ liệu chỉ hữu ích khi phục vụ đúng mục tiêu.

Công nghiệp phần mềm ở Ấn Độ

Blog GS John VU - GS John Vu - 25/07/2025 13:00
Trong cuộc viếng thăm của tôi ở Ấn Độ, Ts. Prasad một giáo sư về kĩ nghệ phần mềm đã chia sẻ với tôi một cuộc điều tra ông ấy đã tiến hành tháng trước.

Con người nói chuyện ngày càng giống ChatGPT

Suy ngẫm - Nam Đoàn - 25/07/2025 12:00
Nghiên cứu mới đây tiết lộ một xu hướng đáng kinh ngạc: Thay vì AI học cách giao tiếp như con người, chính chúng ta lại đang dần "nói chuyện giống ChatGPT".

Người dùng Meta AI đang bị khai thác dữ liệu nhạy cảm mà không hề biết

Kỹ năng - Nam Đoàn - 25/07/2025 11:00
Hãy tưởng tượng một cảnh phim kinh dị thế kỷ 21: Lịch sử duyệt web cá nhân của bạn bị công khai mà bạn không biết, đây chính là cảm giác mà nhiều người dùng đang trải qua với ứng dụng Meta AI.

Xóa gấp bức ảnh ông cụ bán xôi ở vỉa hè sau 5 ngày vì quá nhiều tiền được gửi về tài khoản

Phong cách sống - Trần Hà - 25/07/2025 10:00
"Hóa ra chuyện này có thật ngoài đời ư?”, một netizen bình luận.

Nơi vết thương ánh sáng rọi vào - Cha mẹ độc hại ảnh hưởng ra sao đến sự trưởng thành của một đứa trẻ?

Từ sách - Phim - Hồ Lam - 25/07/2025 09:00
Sẽ thế nào nếu một ngày ta nhận ra mình đã bị bạo hành dưới danh nghĩa yêu thương? Liệu câu chuyện tổn thương của ta chỉ là nỗi đau mang tính cá nhân hay là bi kịch chung của một cộng đồng?

Xem 'Khi cuộc đời cho bạn quả quýt', tôi ngán ngẩm nhìn sang chồng

Điện ảnh - Mỹ Hạnh - 25/07/2025 08:00
Tôi không nghĩ đến, có ngày mình rơi vào hoàn cảnh này.

Những câu chuyện đầy xúc động trong tiệm sách cũ

Giải trí - AN VI - QUỲNH QUỲNH - TTO - 24/07/2025 13:00
Kính tặng, thương tặng, gửi người không bao giờ tôi gặp lại… - bút tích trên trang sách nhuốm màu thời gian trong các cửa hàng sách cũ chứa đựng bao câu chuyện đầy xúc động.

Cùng con trai xem “Sex Education”, tôi khéo léo dạy con tính khiêm tốn mà chẳng cần nặng lời!

Điện ảnh - Ứng Hà Chi - 24/07/2025 12:00
Giống như một hạt giống cần đất để nảy mầm, tôi đã tìm ra cách gieo vào con trai mình giá trị của sự khiêm nhường.

Giáo sư khuyên: Mỗi ngày nói 6 câu này, bạn sẽ không còn quát mắng con nữa

Kỹ năng - Hiểu Đan - 24/07/2025 11:00
Con cái sẽ không nhớ bạn đã quát gì, nhưng sẽ mãi mãi khắc ghi ánh mắt, gương mặt bạn khi quát mắng.

Thế hệ cợt nhả tiêu tiền “ngược đời” không giống ai

Phong cách sống - Ngọc Linh - CFB - 24/07/2025 10:00
Tiêu dùng ngược trong mắt người khác cũng chẳng sao, chỉ cần bản thân thấy “xuôi” là được rồi vì tiền là của mình cơ mà.

Trở về từ cõi chết

Tủ sách - FN - 24/07/2025 09:00
Trở về từ cõi chết là quyển tự truyện sâu sắc của tác giả Anita Moorjani, kể về hành trình phi thường của cô từ cõi chết trở về và những bài học quý giá mà cô đã học được từ trải nghiệm cận tử.

Đại địa chấn kinh tế Kỳ 4: Bài học từ cuộc đại khủng hoảng Covid-19

Từ sách - Phim - Quang Thanh - 24/07/2025 08:00
Bất chấp tình hình kinh tế cuối năm u ám, thị trường chứng khoán vẫn đạt được các đỉnh mới nhờ căng thẳng địa-chính trị được cải thiện và quan trọng nhất là nhờ những loại vắc-xin Covid-19 đầu tiên được chấp thuận.

Thái độ xấu

Blog GS John VU - GS John Vu - 23/07/2025 13:00
Ớ Ấn Độ, nhiều người lập trình đi làm với thái độ xấu bởi vì họ biết rằng họ có thể dễ dàng kiếm được việc làm với các công ti khác vì tình trạng thiếu hụt công nhân phần mềm.
HẠT GIỐNG TÂM HỒN
2019 Bản quyền thuộc về hatgiongtamhon.com.vn. Phát triển bởi ONECMS
Thứ 7, 26/07/2025