Vượt qua dông bão - Chúng ta cần bóng tối để nhìn thấy các vì sao

Quang Thanh23/10/2023 09:00
Vượt qua dông bão - Chúng ta cần bóng tối để nhìn thấy các vì sao

Ánh sáng giúp soi rọi đường đi; nhưng nhờ bóng tối mà ta nhìn thấy được các vì sao - Augustine “Og” Mandino

Ở tuổi mười lăm, tôi tự nhận mình là chuyên gia thắt dây giày cho cha mình. Tôi sẽ cúi người xuống, áp dụng phương pháp buộc tai thỏ và cứ thế thắt cho tới khi nào xong thì thôi. Mỗi lần tôi đứng dậy, môi cha lại giật giật như thể ông đang thấy bức bối chuyện gì đó, rồi lại chùng xuống thành một đường thẳng. Ông há miệng, cố gắng bật ra thành tiếng, nhưng không một âm thanh nào phát ra.

Tôi gật đầu khích lệ cha và cắn lưỡi mình cho đến khi bật máu. Không gian tĩnh lặng bao trùm, chỉ còn những tiếng rên rỉ rời rạc bất lực. Cuối cùng, cha vẫn phải dùng đến cử chỉ: vỗ nhẹ vào ngực rồi vẫy tay với tôi. Tôi cố nở một nụ cười với cha, nét mặt cứng đờ.

“Con cũng rất yêu cha”, tôi thì thầm, cố nén tiếng khóc nghẹn nơi cổ họng. Bầu không khí im lặng nặng nề bao trùm chúng tôi, ngập tràn cả tình yêu lẫn nỗi buồn.

Ngày trước, cha tôi từng là một huấn luyện viên bán hàng của một tập đoàn lớn, phụ trách dạy kỹ năng thuyết trình. Cha từng đi khắp thế giới trong những chuyến công tác và thường tham gia thi đấu quần vợt vào cuối tuần. “Cuộc sống thật tốt đẹp”, ông hay nói thế với ánh mắt rạng ngời.

Mọi thứ thay đổi vào năm thứ hai khi tôi học trung học. Một cơn đột quỵ bất ngờ đã để lại cho cha tôi những di chứng thần kinh và thể chất nghiêm trọng. Ngoài tổn thương thùy trán vĩnh viễn, ông còn không thể cử động nửa người bên phải. Tuy nhiên trong những di chứng đó, nặng nề nhất chính là việc cha tôi mất khả năng nói chuyện. Cơn đột quỵ đã gây ra “hội chứng bất lực ngôn ngữ”, làm suy yếu khả năng giao tiếp và hiểu ngôn ngữ. Tôi còn nhớ rõ tiên lượng của bác sĩ ngày hôm đó: “Khả năng phục hồi gần như là không có”.

Trước đó, tôi đã biết rằng hội chứng bất lực ngôn ngữ không làm ảnh hưởng đến trí tuệ. Thế nên giờ đây cha tôi như đang bị giam cầm trong chính cơ thể của mình, không thể làm và diễn đạt chính xác những gì ông muốn. Tôi cảm nhận được nỗi thất vọng và bất lực khôn xiết của cha.

Hội chứng bất lực ngôn ngữ cũng khiến cha tôi nói năng vô ý. Đôi khi ông khóc khi xem phim hài và bật cười khi chứng kiến một câu chuyện buồn. Tôi thường thấy hết sức xấu hổ mỗi khi cha con tôi cùng đến những nơi công cộng. Cha tôi sẽ vung vẩy cây gậy trong tay như một món vũ khí và hét lên những câu vô nghĩa nhưng vô hại với những người qua đường. Dù biết rõ những hành động này là di chứng không mong muốn của cơn đột quỵ, tôi vẫn thấy khó chịu vô cùng. Tôi ghét những ánh nhìn chằm chằm và những lời xì xầm xung quanh mình, dù cha tôi dường như chẳng hề để ý.

Một buổi chiều, tôi về nhà và thấy cha đang xem một đoạn video cũ. Đoạn phim quay lại cảnh cha con tôi chơi quần vợt – đánh bóng qua lại và cùng chạy nhảy trên sân. Những niềm vui từng có lúc giản đơn như thế giờ đã trở thành chuyện bất khả. Tôi chăm chú nhìn hình ảnh cha con tôi trên màn hình, không thể dứt mắt khỏi những ký ức buồn vui lẫn lộn đó.

Chúng tôi cùng xem đoạn phim trong im lặng cho đến khi tôi không thể kìm nén nỗi đau thêm được nữa. Mọi cảm xúc tôi chôn giấu trong lòng trước nay đều vỡ òa trong giây phút đó. Tôi run rẩy, òa khóc và thổn thức trong lúc từng đoạn phim lướt qua. Con tim tôi như vỡ tan và nhói lên đau đớn khi tôi nghĩ về những việc cha con tôi mãi mãi không thể làm cùng nhau nữa. Môi cha mấp máy khi ông thấy tôi khóc. Rõ ràng cha đang có điều muốn nói, nhưng lực bất tòng tâm. Hai cha con tôi ngồi đó – bất lực trước nỗi đau của nhau. Dù cử động rất khó khăn, cha đã nhích lại gần rồi siết nhẹ bàn tay tôi. Tôi ngẩng lên nhìn cha, ngỡ ngàng khi cử chỉ nhỏ bé đó lại có thể truyền tải nhiều ý nghĩa đến vậy.

Cả hai chúng tôi đều không nói nên lời, vì những lý do rất khác nhau. Cha tôi có thể bị đột quỵ thêm lần nữa bất cứ lúc nào. Tương lai không có gì đảm bảo. Tôi cảm thấy mình bị nhấn chìm trong nỗi sợ hãi, cho cả gia đình và cho cha. Giữa muôn vàn bất trắc, cuộc đời này có thật sự đáng sống không? Câu hỏi đó đeo bám tôi dai dẳng, phủ một màu u ám lên những trải nghiệm diễn ra trong suốt tuổi thanh xuân của tôi và những tháng ngày hạnh phúc khác.

Cuối cùng, tôi đã tìm thấy câu trả lời của mình. Trong một lần gia đình tôi đến Tahoe du lịch cuối tuần, cha tôi nhìn thấy một nhóm người đang lướt sóng trên hồ. Trước đây, cha và tôi cũng từng lướt sóng với nhau, nhưng đó đã là chuyện của nhiều năm trước.

“Con và cha!”, ông vất vả nói thành lời.

Trên chiếc phao bơi, chúng tôi bập bềnh trên mặt nước, mắt dán vào vầng mặt trời đang khuất dần nơi đường chân trời. Ngay khi tia sáng hồng cuối cùng tắt đi, cha quay sang nhìn tôi với ánh mắt quen thuộc. “Cuộc sống... tốt”.

Có thể đó là vì nụ cười rạng rỡ của cha, hay vì một cơn gió ấm áp vừa thổi tới, hoặc ánh hoàng hôn rực rỡ đang bao trùm lấy hai chúng tôi, nhưng trong khoảnh khắc quý giá đó, tôi đã hiểu chính xác những gì cha muốn nói.

“Dạ”, tôi thì thầm đáp lại. “Cuộc sống đúng là rất tốt đẹp.”

Lúc đó tôi còn chưa biết rất nhiều thứ. Tôi đã không hình dung được cha đã cố gắng đến thế nào để khôi phục lại những gì ông đã mất, rằng cha đã nỗ lực ra sao để lấy lại một phần khả năng giao tiếp của mình. Tôi đã không hiểu hết những việc cha đã làm để truyền cảm hứng cho tôi, giúp tôi dũng cảm đối mặt với những nỗi sợ trong đời. Tôi cũng đã không ngờ được rằng mình sắp mất ông mãi mãi.

Khi hội chứng tự miễn tái phát, cha phải nhập viện và gánh chịu một loạt các cơn đột quỵ nghiêm trọng khác. Chỉ sau một tháng, ông rơi vào hôn mê sâu và qua đời. Mọi chuyện xảy ra hết sức đột ngột.

Tôi vẫn ao ước cha con tôi có thể nói chuyện với nhau lần cuối. Điều an ủi lớn nhất mà tôi có được là những lời cha nói trên điện thoại không lâu trước khi qua đời – “Cuộc sống thật tốt đẹp.” Chỉ là năm chữ đơn giản, một câu nói thường gặp, nhưng chính bằng thái độ sống lạc quan, không để bệnh tật làm lu mờ những ngày tháng còn lại của mình, cha đã thổi vào năm chữ đơn giản này một ý nghĩa đích thực.

Một buổi tối khi cha đã chìm vào hôn mê, tôi ngồi bên cạnh giường ông cho đến khi mọi người đều rời khỏi phòng. Sau đó, tôi cúi xuống thì thầm vào tai cha. Tôi bộc bạch với cha nỗi sợ hãi của tôi khi phải đối mặt với câu hỏi oan nghiệt nhất: Nếu cha không bao giờ tỉnh lại thì sao? Ngay khi vừa bật ra câu hỏi này, tôi đã biết được câu trả lời.

Tôi siết chặt tay cha lần cuối và rời khỏi bệnh viện. Trên đường về nhà, tôi dừng lại và ngẩng lên nhìn bầu trời đêm tháng Tám. Vòm trời đen như nhung với những đốm sáng rải rác đây đó mở rộng trước mắt tôi. Tôi đứng yên đó một lúc, thành kính chiêm ngưỡng toàn bộ khung cảnh lấp lánh ấy.

Chúng ta cần bóng tối để nhìn thấy các vì sao, đó không phải là một sự thật vô cùng đẹp đẽ sao?


Gửi bình luận
(0) Bình luận
1

'Ông Ba Quốc' Đặng Trần Đức: Nhà tình báo bí ẩn với những “điệp vụ siêu hạng” 

“Ông tướng tình báo bí ẩn và những điệp vụ siêu hạng” sẽ khiến bạn không thể rời mắt với những câu chuyện tình báo hấp dẫn và ly kỳ của ông Ba Quốc trong những năm tháng chiến tranh diễn ra ác liệt.
2

Bộ sách ‘Đủ duyên ta lại tương phùng’ - Giúp bạn bình yên giữa dòng đời vội vã

Có bao giờ bạn ngồi lại thành thật với chính mình để hỏi xem bản thân đang sống vì điều gì? Những vòng quay về tiền tài, danh vọng ấy có phải là thứ bạn mong mỏi, hay cuối cùng, thứ bạn thực sự cần chỉ là chút an yên, tịch tịnh ở tâm hồn?
3

Người thành công thật ra đã từ bỏ rất nhiều

Nếu thành công là phải chạm vạch đích thì góc nhìn của bạn có hơi cứng nhắc. Chúng ta không những phải đặt ra mục tiêu linh hoạt hơn, mà còn phải biến mình thành những cá nhân linh hoạt trong cách đánh giá về thành công và thất bại.
4

Bộ sách “Đủ duyên ta lại tương phùng” - Tìm bình yên trong từng ý niệm

Những câu chữ trong bộ sách Đủ duyên ta lại tương phùng sẽ giúp độc giả có những phút dừng lại, chiêm nghiệm, từ đó, nhen lên trong lòng một chút ấm áp, thắp lên một chút bình an.

Quẳng gánh lo đi và vui sống - Bạn có thể kiếm thêm thu nhập từ căn bếp của bạn 

Thay vì lo lắng về tài chính, hãy cố làm điều gì đó tích cực. Bạn luôn có thể bắt đầu kiếm tiền từ căn bếp bằng cách cực kỳ giản tiện - không tốn tiền công, tiền thuê, tiền quảng cáo, tiền lương. 

Bản giao hưởng cuộc sống - Trên đường đua

“Có thể ngày mai bạn sẽ quên bẵng lời tử tế mình nói ngày hôm nay, nhưng người nhận được những lời ấy sẽ ghi nhớ và trân trọng suốt cuộc đời.” - Dale Carnegie

7 chiến lược để sống sung túc và hạnh phúc - Chuyển hóa ước mơ thành mục tiêu

Nếu bạn có ước mơ, nhưng chỉ để nó trong đầu thì "ước mơ mãi vẫn chỉ là ước mơ". Nhưng nếu bạn chuyển hóa ước mơ đó thành mục tiêu hành động, ước mơ của bạn sẽ thành hiện thực.

Nắng ấm sau mưa - Tình yêu và lòng dũng cảm của người mẹ

"Bóng tối không thể đẩy lùi bóng tối, chỉ có ánh sáng mới có thể đẩy lùi bóng tối. Thù hận không thể hóa giải được thù hận, chỉ có tình yêu thương mới hóa giải được" - Martin Luther King, Jr.

Muôn kiếp nhân sinh 3 - Người thông minh đang sử dụng tài năng của mình như thế nào?

Phần lớn con người hiện nay chỉ chú trọng vào việc kiếm tiền, có càng nhiều tiền càng tốt.

Nắng ấm sau mưa - Hãy biết ơn những gì đang có thay vì tập trung vào những gì bạn đã mất

 “Nỗi đau rồi sẽ qua đi, chỉ có cái đẹp là còn lại mãi.” - Henri Matisse

Tu giữa đời thường - Hãy trân trọng hiện tại 

Hãy hòa mình vào cuộc sống và tiến hành những thay đổi cần thiết để tăng cường năng lượng cho cơ thể, trút bỏ trọng lượng vô ích gây trì trệ và ra khỏi lối mòn của mình.

‘Vượt qua dông bão’ bạn sẽ nhìn thấy ‘Nắng ấm sau mưa’

Cùng với “Gieo hạt mầm tử tế” và “Những chồi non hy vọng”, “Vượt qua dông bão” và “Nắng ấm sau mưa” là hai quyển sách mới nhất được xếp vào tủ sách Hạt giống tâm hồn.

Bước sang tuổi 35, tôi nhận ra: Những thứ đắt giá nhất đều miễn phí

Suy ngẫm - Ứng Hà Chi - 07/05/2024 10:00
Khi còn trẻ, chúng ta nghĩ mọi lợi ích đều gắn liền với tiền bạc nhưng thực ra, những thứ quý giá nhất trên thế giới thường miễn phí.

Người đàn bà trong tôi - Britney Spears: 'Tôi đã tự do'

Từ sách - Phim - Quang Thanh - 07/05/2024 09:00
Tôi đã bị lừa dối suốt mười ba năm qua. Cả thế giới đều biết tôi cần một luật sư mới, và cuối cùng tôi cũng nhận ra điều đó. Đã tới lúc tôi giành lại quyền kiểm soát đời mình.

Tịch tịnh - Tâm an một chút thưởng trà

Từ sách - Phim - Quìn - 07/05/2024 08:00
Nhiều người thắc mắc thói quen thưởng trà của ai đó. Họ nghĩ thưởng trà là cách thể hiện sự cao quý. Rằng chỉ có những ai không vướng bận cơm áo gạo tiền mới đủ bình tĩnh phí hoài thời gian đến vậy.

CMMI-5

Blog GS John VU - GS John Vu - 06/05/2024 12:00
Hỏi: Tại sao một số tổ chức rất thành công trong cải tiến phần mềm và số khác lại không thành công? Chúng ta có thể học cái gì từ những bài học này?

Điện ảnh Việt và câu chuyện chuyển đổi số

Điện ảnh - Hoàng Lê - 06/05/2024 11:00
Điện ảnh Việt Nam có lịch sử đến 70 năm, nhưng đến nay việc tìm kiếm dữ liệu về các bộ phim vẫn còn khó khăn vì chưa được chuyển đổi số.

Từng là “chị đại Bến Thượng Hải”, bà lão 70 tuổi ra tù, 10 năm sau trở thành triệu phú

Truyền cảm hứng - Minh Hằng - 06/05/2024 10:00
Ngồi tù gần 20 năm, chồng phản bội, con gái đột ngột qua đời, bà lão 70 tuổi quyết tâm khởi nghiệp và trở thành doanh nhân huyền thoại ở Trung Quốc.

Người đàn bà trong tôi - Sự cô đơn của người đàn bà bên trong Britney Spears

Từ sách - Phim - YÊN VŨ - 06/05/2024 09:00
Britney Spears là cái tên từng được cả thế giới tung hô, cũng từng nhận về biết bao lời chỉ trích, chê cười. Nhưng có bao nhiêu người trong chúng ta thực sự nhìn vào sâu bên trong, để thấy rằng, cô cũng chỉ là một cá thể cô đơn và khao khát sự yêu thương?

Sát-na này là thiên thu - Cái giá của cơn giận

Từ sách - Phim - Quìn - 06/05/2024 08:00
Thời gian chính là thứ vô thường nhất trên đời. Chúng ta không thể khiến thời gian dừng lại, càng không thể điều khiển thời gian tiến hay lùi. Thời gian vì thế rất quý báu. Chớp mắt, có khi chạm đến ngưỡng cuối của cuộc đời.

CMMI-4

Blog GS John VU - GS John Vu - 05/05/2024 12:00
Hỏi: Chúng tôi đang tìm những người có kĩ năng kĩ thuật nào đó cần cho cán bộ của dự án phần mềm lớn. Những kĩ năng nào được cần tới để thành công và tìm chúng ở đâu?

Học ngay 5 mẹo gây ấn tượng mạnh trong 1/10 giây đầu tiên

Kỹ năng - Nguyễn Phượng - 05/05/2024 11:00
Trong 7 giây đầu tiên, người khác đã có đến 11 nhận xét về bạn từ làn da, gương mặt, trang phục, mái tóc, ánh nhìn, cử chỉ, giọng nói, cách chào hỏi…

Đời người có 2 thời điểm quan trọng nhất: Tuổi 30 và tuổi 50, giàu - nghèo không giấu được!

Suy ngẫm - Diệu Đan - 05/05/2024 10:00
Những người “nở sớm” và “nở muộn” thuộc về 20% ưu tú. Những người chỉ cúi đầu làm việc chăm chỉ cả đời thuộc về 80% người bình thường.

Người đàn bà trong tôi - Britnay Spears: "Tôi lừa dối cả thế giới khi nói mình vẫn ổn"

Từ sách - Phim - Quang Thanh - 05/05/2024 09:00
“Cô Spears? Cô có thể thoải mái nói chuyện với tôi.” Tiếng nói đó vang lên trong điện thoại. Tôi đang ở trong phòng khách. Đó là một buổi chiều mùa hè rất bình thường ở Los Angeles.

Mọi thứ đều có thể thay đổi - Biết cách lắng nghe

Từ sách - Phim - Quìn - 05/05/2024 08:00
Trong bán hàng, khéo ăn nói là một yếu tố quan trọng. Tuy vậy, có một yếu tố khác quan trọng hơn nhưng thường bị đánh giá thấp, đó là lắng nghe.

CMMI-3

Blog GS John VU - GS John Vu - 04/05/2024 12:00
Câu hỏi: Thầy coi cải tiến qui trình là hoạt động gia tăng giá trị hay gánh nặng phụ thêm vào lịch biểu đã rất bận rộn rồi?

Ai đã "phát minh" ra stress: Tác nhân của 80% bệnh tật trên đời, bao gồm cả ung thư?

Thư giãn - Thanh Long - CFB - 04/05/2024 11:00
Người ta nói đùa rằng, trước khi Isaac Newton phát minh ra lực hấp dẫn, những quả táo đã không rơi xuống đất, còn con người thì có thể bay.
HẠT GIỐNG TÂM HỒN
2019 Bản quyền thuộc về hatgiongtamhon.com.vn. Phát triển bởi ONECMS
Thứ 3, 07/05/2024