Xem Doraemon thấy Nobita quá tội nghiệp, giờ lớn lên mới nhận ra người cần được thương là mình!

Đông29/07/2025 09:00
Xem Doraemon thấy Nobita quá tội nghiệp, giờ lớn lên mới nhận ra người cần được thương là mình!

Tuổi thơ tôi từng khóc cho Nobita. Bây giờ, tôi khóc cho chính mình.

Tuổi thơ của tôi, như rất nhiều đứa trẻ khác, gắn liền với những chiều tà đầy tiếng cười. Tivi màn hình lồi, quạt máy chạy phành phạch, bà thì phe phẩy cái quạt mo, còn tôi ngồi xếp bằng trước màn hình, chờ từng tập Doraemon được phát sóng.

Tôi thích Doraemon. Nhưng tôi lại để ý đến Nobita nhiều hơn. Vì… sao mà cậu ấy dở thế không biết. Đi học thì điểm 0, thể thao thì đội sổ, bạn bè thì hay bắt nạt, đã thế lại còn mít ướt, hậu đậu, lúc nào cũng chỉ biết chạy về nhà khóc lóc đòi Doraemon giúp đỡ.

Tôi từng rất thương Nobita. Cậu ấy như đại diện cho kiểu nhân vật "xui xẻo toàn tập", giống như trời sinh ra chỉ để làm nền cho những bảo bối thần kỳ và bài học cuối mỗi tập phim. Mỗi lần thấy cậu ấy bị Chaien trêu, hay bị thầy giáo mắng vì không làm bài, tôi lại thấy tội tội. Lúc nhỏ xem phim, tôi thầm nghĩ: "Làm người mà yếu đuối như Nobita chắc khổ lắm".

Lúc ấy, tôi vẫn tin rằng mình sẽ khác. Tôi sẽ giỏi giang hơn, mạnh mẽ hơn, và lớn lên mà không cần phải khóc nhè hay năn nỉ ai giúp mình hết.

Nhưng rồi tôi lớn lên và tôi ngớ người nhận ra người đáng thương… là mình.

Dành cả tuổi thơ xem Doraemon để thấy Nobita quá tội nghiệp, giờ lớn lên mới nhận ra người cần được thương là mình!- Ảnh 1.
 

Tôi bắt đầu đi học, đi làm, đi họp, đi chạy deadline, đi lo trả tiền điện, đi đối mặt với những ngày không ai hiểu mình, đi qua những tháng mỏi mệt đến mức không còn thiết tha gọi điện về nhà. Tôi bắt đầu biết cảm giác bị nhấn chìm trong một thế giới không có ai đến cứu, không có túi thần kỳ, không có bảo bối, không có ai nói câu: "Đưa đây, để tớ lo".

Tôi bắt đầu hiểu rằng: hóa ra, được là Nobita cũng… hay đấy chứ.

Vì cậu ấy có Doraemon.

Cậu ấy có quyền yếu đuối. Có quyền thừa nhận mình sợ hãi, thất bại, kém cỏi. Có thể ngồi bệt xuống đất và khóc lóc thật to mà không bị đánh giá là “thiếu bản lĩnh”. Có thể xin giúp đỡ mà không thấy xấu hổ.

Còn tôi thì không.

Người lớn chúng ta lớn lên với định nghĩa: "Tự lập là phải tự lo", "Mạnh mẽ là không được khóc", "Thành công thì không được phép sai", "Trưởng thành rồi thì phải biết điều"...

Và thế là mỗi ngày, tôi - và rất nhiều người như tôi - tự mặc lên người một cái áo giáp vô hình. Chúng tôi cười khi buồn, gật đầu khi mỏi mệt, nói "ổn mà" khi tâm trí đã kiệt quệ. Chúng tôi đi làm như thể mình là robot – đúng giờ, đúng việc, đúng KPI nhưng chẳng ai biết rằng trong lòng vẫn là một đứa trẻ đang mong có một ai, bất kỳ ai, nói rằng: "Tớ biết cậu mệt rồi. Không sao đâu".

Chúng ta là Nobita - chỉ khác là không có Doraemon.

Có người bảo: "Nobita là hình mẫu của sự yếu đuối". Nhưng có lẽ, tôi đã từng quá vội vàng gán cho cậu ấy cái mác "vô dụng". Vì thật ra, Nobita sống thật với cảm xúc của mình. Cậu dám thừa nhận mình cần giúp đỡ. Dám nhờ cậy người khác. Dám bộc lộ những giới hạn mà người lớn chúng ta đã học cách che giấu đi.

Nếu ngày bé tôi thấy Nobita đáng thương vì cậu quá phụ thuộc vào Doraemon, thì giờ đây, tôi thấy bản thân mình đáng thương hơn vì chẳng dám dựa vào ai.

Cuộc sống người lớn không cho phép chúng ta yếu đuối một cách công khai. Không ai cho bạn 10 phút khóc giữa văn phòng chỉ vì hôm nay bạn cảm thấy tệ. Không ai đưa bạn cái bánh thần kỳ để bạn bỗng dưng giỏi tiếng Nhật sau một đêm. Không ai viết lại bài kiểm tra cuộc đời cho bạn khi bạn "làm sai".

Chúng ta cứ thế trưởng thành, lặng lẽ và đơn độc.

Nên đôi khi, tôi ước được một lần làm Nobita trở lại. Được khóc nức nở. Được vấp ngã và có người kéo tay dậy. Được tha thứ khi mắc sai. Và được yêu thương - không cần phải giỏi giang hay hoàn hảo.

Dành cả tuổi thơ xem Doraemon để thấy Nobita quá tội nghiệp, giờ lớn lên mới nhận ra người cần được thương là mình!- Ảnh 2.
 

Giờ tôi mới hiểu vì sao truyện Doraemon vẫn còn nguyên sức sống sau bao nhiêu năm. Vì nó không chỉ dành cho trẻ con. Nó dành cho cả người lớn – những người tưởng đã cứng rắn nhưng thật ra đang loay hoay tìm một nơi để mềm yếu.

Doraemon không phải là một giấc mơ công nghệ. Mà là giấc mơ tình cảm. Một khát khao rất người: được ở cạnh ai đó dịu dàng, biết lắng nghe và luôn ở bên dù ta là ai, dù ta giỏi hay dở.

Tuổi thơ tôi từng khóc cho Nobita. Bây giờ, tôi khóc cho chính mình.

Và nếu bạn - người đang đọc những dòng này - cũng thấy mình trong câu chuyện ấy, thì hãy cứ cho phép bản thân yếu đuối một chút. Cứ sống thật, dù chỉ là trong vài phút. Vì đôi khi, chính sự thừa nhận rằng "mình đáng thương thật" lại là bước đầu tiên để chữa lành.

Và biết đâu đấy, bạn sẽ gặp được một "Doraemon" theo cách của riêng mình.

Theo 163.com


Gửi bình luận
(0) Bình luận
1

Xem Sex Education, tôi phát hiện bí mật nhạy cảm của con gái, nhờ vậy tôi giúp con "quay xe"

Tôi đã bình tĩnh và có cuộc nói chuyện chân thành với con.
2

Xem "Sex Education", tôi nghỉ chơi với bạn thân nhờ nhận ra tình bạn độc hại

Nhờ bộ phim, tôi nhận ra bấy lâu nay mình luôn là "cái bóng" của bạn thân, chưa thực sự sống là chính mình.
5

Xem "Sex Education" tôi rút ra bài học để thay đổi cậu con trai hư hỏng

Tại sao tôi lại không xem bộ phim "Sex Education" sớm hơn. Như vậy thì gia đình đã không phải trải qua những ngày tháng mệt mỏi.

Xem Sex Education, tôi nhớ lại câu chuyện "cười ra nước mắt" của hàng xóm

Câu chuyện khiến tôi phải suy nghĩ nhiều về cách dạy con.

Xem lại cảnh Ngọc Hoàng chui gầm bàn, tôi càng thích mê Tây Du Ký 1986: Thật sự thâm sâu!

Phim Tây Du Ký 1986 được đạo diễn bởi Dương Khiết, dựa trên nguyên tác của Ngô Thừa Ân, đa tầng ý nghĩa, thật sự thâm sâu.

Xem 'Khi cuộc đời cho bạn quả quýt', tôi ngán ngẩm nhìn sang chồng

Tôi không nghĩ đến, có ngày mình rơi vào hoàn cảnh này.

Cùng con trai xem “Sex Education”, tôi khéo léo dạy con tính khiêm tốn mà chẳng cần nặng lời!

Giống như một hạt giống cần đất để nảy mầm, tôi đã tìm ra cách gieo vào con trai mình giá trị của sự khiêm nhường.

Xem Sex Education, tôi bật khóc vì 1 phút im lặng mà con gồng mình làm "người tốt" suốt 6 năm

Chính sự im lặng của tôi đã khiến con bắt đầu thay đổi.

Xem Doraemon thấy Nobita quá tội nghiệp, giờ lớn lên mới nhận ra người cần được thương là mình!

Điện ảnh - Đông - 29/07/2025 09:00
Tuổi thơ tôi từng khóc cho Nobita. Bây giờ, tôi khóc cho chính mình.

Sức mạnh của người thấu cảm - Vẻ đẹp trong sự nhạy cảm của bạn

Từ sách - Phim - TĐ - 29/07/2025 08:00
 “Sự nhạy cảm của tôi là một siêu năng lực!"

Phỏng vấn xin việc các công ty toàn cầu

Blog GS John VU - GS John Vu - 28/07/2025 13:00
Tôi đã nhận được nhiều email hỏi về “việc làm với các công ti toàn cầu” mà tôi đã viết vài tuần trước đây. Nhiều người hỏi về cách qua được cuộc phỏng vấn với họ, cho nên sau đây là vài lời khuyên:

Xem Sex Education, tôi nhớ lại câu chuyện "cười ra nước mắt" của hàng xóm

Điện ảnh - Minh Châu - 28/07/2025 12:00
Câu chuyện khiến tôi phải suy nghĩ nhiều về cách dạy con.

15 lời khuyên "thực dụng" nhất dành cho người phụ nữ muốn sống sáng suốt và cưới đúng người

Kỹ năng - Ái Vi - 28/07/2025 11:00
Phụ nữ nào cũng mơ một tình yêu đẹp, một bến đỗ bình yên nhưng vẫn giữ được sự tự chủ và giá trị của chính mình.

Ngày tàn của Internet truyền thống đang đến gần

Suy ngẫm - Trung Nam - 28/07/2025 10:00
Sự ra đời của trí tuệ nhân tạo (AI) đang định hình lại một cách sâu sắc cách chúng ta tương tác với Internet.

‘Đại địa chấn kinh tế’ - Những bài học từ khủng hoảng

Từ sách - Phim - Thu An - 28/07/2025 09:00
Không có gì chắc chắn trong lĩnh vực kinh tế, ngoại trừ một điều: sẽ lại có một cuộc khủng hoảng tài chính nữa xuất hiện.

Bộ ảnh con gái chụp ảnh bố mẹ khiến người xem bật khóc

Phong cách sống - Chi Chi - 28/07/2025 08:00
Những bức hình đen trắng nhưng sống động, rực rỡ và chứa đầy ánh sáng.

Bạn chọn sách giấy hay sách điện tử?

Kỹ năng - TĐ - 27/07/2025 13:00
Với những người mê đọc thì cuộc chiến giữa e-book (sách điện tử) và sách giấy chưa bao giờ kết thúc.

18 câu cổ ngữ bị hiểu sai suốt cả ngàn năm: Hóa ra sách vở vẫn chưa kể hết sự thật này!

Suy ngẫm - Tích Thành - 27/07/2025 12:00
Bạn nghĩ mình đã hiểu rõ những câu nói xưa? Thật tiếc, có lẽ bạn chỉ mới biết một nửa. Có những chân lý cổ xưa đã bị con người hiểu sai và truyền miệng lệch lạc suốt hàng ngàn năm qua và đây là 18 ví dụ kinh điển nhất.

Đừng để phim ảnh đánh lừa, chỉ 8 cao thủ này có thể đánh bại Giang Nam Thất Quái trong các trận đối đầu

Thư giãn - Nguyệt Phạm - 27/07/2025 11:00
Những cao thủ có thể đối đầu với Giang Nam Thất Quái là ai?

Lật lại cái chết bí ẩn của ngôi sao võ thuật Lý Tiểu Long

Phong cách sống - Mi Vân - 27/07/2025 10:00
Ngôi sao võ thuật Lý Tiểu Long đột ngột qua đời ở tuổi 33. Sau đó, nhiều giả thuyết đã lan truyền, nhưng cho tới giờ, sự ra đi đó vẫn là một bí ẩn.

Xem lại cảnh Ngọc Hoàng chui gầm bàn, tôi càng thích mê Tây Du Ký 1986: Thật sự thâm sâu!

Điện ảnh - Trương Lương - 27/07/2025 09:00
Phim Tây Du Ký 1986 được đạo diễn bởi Dương Khiết, dựa trên nguyên tác của Ngô Thừa Ân, đa tầng ý nghĩa, thật sự thâm sâu.

Nơi vết thương ánh sáng rọi vào - Khi căng thẳng trở thành chất độc

Từ sách - Phim - Quìn - 27/07/2025 08:00
Căng thẳng không chỉ khiến bạn mất ngủ hay cáu gắt. Nó thực sự là một chất độc lặng lẽ phá hoại cơ thể và tinh thần từng chút một, ngay cả khi bạn không nhận ra.
HẠT GIỐNG TÂM HỒN
2019 Bản quyền thuộc về hatgiongtamhon.com.vn. Phát triển bởi ONECMS
Thứ 3, 29/07/2025