Vốn là nghệ sĩ có đời tư ồn ào nhất nhì showbiz Việt nhưng MC Thanh Bạch lại là người khá kín tiếng. Những chuyện về nam MC này thường xuất hiện trong các câu chuyện trà dư tửu hậu của người đời chứ ít có khi nào nghe chính "người trong cuộc" lên tiếng.
Mới đây, MC Thanh Bạch bất ngờ gây sóng gió khi xuất hiện trên một chương trình truyền hình và nói rằng nguyên nhân dẫn tới việc kết thúc hôn nhân cùng NS Xuân Hương là do: Đời sống vợ chồng thiếu lãng mạn.
"Sau đổ vỡ hôn nhân với Xuân Hương, tôi mới nhìn lại mình và đi tìm lại xem quy luật của tình yêu là gì.
Tôi bỏ thời gian rất nhiều, theo đuổi lớp học của các chuyên gia, mất kha khá tiền. Để rồi tôi nhận ra một điều, khi hai người yêu nhau, lập tức trong não chúng ta nảy một loại hoóc môn giúp chúng ta chỉ cần nhìn thấy nhau, nghe tiếng nhau trong điện thoại là thấy xốn xang, nhớ nhung.
Ông trời cho chúng ta cảm giác nhớ ơi là nhớ. Nhưng chỉ sau một tới hai năm, dù có yêu cách mấy thì hoóc môn đó cũng không diễn ra nữa, nắm tay nhau cũng như hai khúc gỗ...
Chúng ta không hiểu vì sao, mình không thay đổi, người yêu mình cũng không chịu đổi thay. Vì thế, dù hai người ở bên cạnh nhau cũng không thể gần nhau được. Thành ra, mọi người hãy thử ngắm nhìn nhau, ngắm nhìn thiên nhiên, có điều kiện thì đi xa, không có điều kiện thì ngắm nhìn căn phòng của mình thì hoóc môn lại tiết ra từ đầu. Vì thế người ta yêu, khoảng cách xa hay gần không quan trọng bằng việc hoóc môn đó còn hay không?”, Thanh Bạch chia sẻ.
Vô tình đọc được bài báo của chồng cũ nói về cuộc hôn nhân đã qua, NS Xuân Hương bất ngờ có một bài chia sẻ rất dài trên trang cá nhân của mình với nội dung: "Vì thiếu lãng mạn tình ta tan vỡ".
Trong bài đăng rất dài của mình, nghệ sĩ Xuân Hương đề cập tới khá nhiều vấn đề. Đầu tiên, NS Xuân Hương cho biết bà cảm thấy "cảm động" vì người cũ trải qua gần chục cái đám cưới vừa từ thiện vừa nghệ thuật mà vẫn đau đáu chuyện từ thế kỷ trước.
"Hôm nay tình cờ tôi đọc được bài "MC Thanh Bạch tiết lộ nguyên nhân đổ vỡ hôn nhân với nghệ sĩ Xuân Hương" trên báo. Anh ấy bảo rằng sau ly hôn đã bỏ ra số tiền rất lớn để tham gia một khoá học về tâm lý, tìm hiểu tại sao ly hôn. Nhờ đó mới tìm ra được kết luận rằng "hôn nhân mà không lãng mạn là một cuộc hôn nhân chắc chắn không có hạnh phúc". Nghe thật là cảm động. Không ngờ rằng ly dị đã được 13 năm rồi, người xưa đã qua gần chục lần đám cưới vừa nghệ thuật vừa từ thiện mà vẫn còn đau đáu về chuyện của thế kỷ trước. Tôi chợt thấy dường như mình có lỗi với người xưa quá. Bỗng dưng bao nhiêu kỷ niệm về những ngày "hoa mộng" lại ùa về....", NS Xuân Hương chia sẻ.
Trong bài đăng của mình, NS Xuân Hương thẳng thắn thừa nhận đây là một câu chuyện dài, những gì viết ra hôm nay vốn dĩ chỉ là "Chương 1" với cái tên gọi: Hành trình chuyển giới của tôi.
MC Thanh Bạch và NS Xuân Hương khi còn mặn nồng.
Bà cho biết, khi nhóm hài Thanh Bạch - Xuân Hương mới bắt đầu nổi tiếng thì "tôi đã lui về sau lưng anh làm hậu phương vững chắc chỉ lo giặt giũ bếp núc lau nhà, con cái để anh thừa thắng tiến lên thay cả phần mơ ước của tôi". Không chỉ lo làm dâu, NS Xuân Hương còn kiêm làm osin khi trở thành vợ của MC Thanh Bạch.
Gạt bỏ hào quang phía sau, NS Xuân Hương cho hay: "Tôi chính thức trở thành ô sin chuyên nghiệp. Nhà không có máy giặt nhưng có một con robot đa năng vận hành theo lệnh của một chủ nhân ông tuy mong manh nhưng lại đầy uy lực.
Ngoài giặt đồ, lau dọn nhà cửa, chăm sóc đứa con nhỏ tôi còn chăm luôn "em bé lớn" với ti tỉ việc sai vặt trong nhà, robot còn phải góp ý cho ông chủ trong công việc, trong ăn mặc, trong ứng xử".
Không chỉ trở thành osin, robot, NS Xuân Hương còn khẳng định sống với MC Thanh Bạch, bà trở thành một người đàn ông không cần chuyển giới.
Nguyên văn chia sẻ của NS Xuân Hương:
"VÌ THIẾU LÃNG MẠN TÌNH TA TAN VỠ
Hôm nay tình cờ tôi đọc được bài "MC Thanh Bạch tiết lộ nguyên nhân đổ vỡ hôn nhân với nghệ sĩ Xuân Hương" trên báo. Anh ấy bảo rằng sau ly hôn đã bỏ ra số tiền rất lớn để tham gia một khoá học về tâm lý, tìm hiểu tại sao ly hôn. Nhờ đó mới tìm ra được kết luận rằng "hôn nhân mà không lãng mạn là một cuộc hôn nhân chắc chắn không có hạnh phúc".
Nghe thật là cảm động. Không ngờ rằng ly dị đã được 13 năm rồi, người xưa đã qua gần chục lần đám cưới vừa nghệ thuật vừa từ thiện mà vẫn còn đau đáu về chuyện của thế kỷ trước. Tôi chợt thấy dường như mình có lỗi với người xưa quá. Bỗng dưng bao nhiêu kỷ niệm về những ngày "hoa mộng" lại ùa về....
Chương một: HÀNH TRÌNH "CHUYỂN GIỚI" CỦA TÔI
Anh là nghệ sĩ học ở nước ngoài về, là một người luôn ăn nói nhỏ nhẹ lịch sự, lãng mạn, tâm hồn mong manh dễ vỡ như pha lê. Nhưng có lẽ trời xanh ghen ghét má hồng đánh ghen nên chơi khăm gả anh cho tôi, một con bé con nhà nòi trong nghệ thuật, cũng học nước ngoài hạng xuất sắc về nhưng lại vốn ở Chắc Cà Đao lên.
Mới ló mặt ra làm nghề vừa chớm đựợc thiên hạ biết đến với tên gọi Nhóm Hài Thanh Bạch - Xuân Hương thì tôi đã lui về sau lưng anh làm hậu phương vững chắc chỉ lo giặt giũ bếp núc lau nhà, con cái để anh thừa thắng tiến lên thay cả phần mơ ước của tôi.
Tôi chính thức trở thành ô sin chuyên nghiệp. Nhà không có máy giặt nhưng có một con robot đa năng vận hành theo lệnh của một chủ nhân ông tuy mong manh nhưng lại đầy uy lực. Ngoài giặt đồ, lau dọn nhà cửa, chăm sóc đứa con nhỏ tôi còn chăm luôn "em bé lớn" với ti tỉ việc sai vặt trong nhà, rôbot còn phải góp ý cho ông chủ trong công việc, trong ăn mặc, trong ứng xử.
Đôi khi còn phải đi kèm với ông chủ để làm việc với đối tác hoặc viết trả lời phỏng vấn báo chí và cả việc viết kịch bản. Cũng do phạm vi làm việc chỉ quanh quẩn trong nhà nên không cần lãnh lương vì không phải tốn tiền áo quần, không tiêu pha gì cả. Bù lại tôi được ăn cơm, được thực hiện nghĩa vụ làm dâu, làm ô sin thoải mái.
Chi tiêu thì có cô em chồng từ dưới quê luôn liên lạc thường xuyên qua điện thoại với anh để bảo ban tôi biết cách chi tiêu, phải ghi vô sổ từng đồng ra đồng vô. Đi chợ mua thịt cá hành tỏi cũng phải ghi. Cô em chồng thương anh trai nên hay thay má chồng tôi nhắc nhở chị dâu "làm đàn bà phải biết giữ tiền, biết chi tiêu. Phải biết đối xử với bên chồng cho phải đạo. Phải biết....và phải biết..."
Nhờ vậy tôi mới biết được làm dâu làm vợ là làm cái gì. Được cái là trong nhà tôi công việc được phân chia rõ ràng lắm.
Thí dụ: Hễ tôi nấu cơm thì anh lảnh phần ăn. Tôi rửa chén thì anh đọc báo. Tôi lau nhà anh xem TV, nghe nhạc, đàn hát.... chứ có bao giờ anh ngồi không đâu. Rác đọng trên nóc nhà, tôi vô ý nhờ anh leo lên coi giúp làm anh bật khóc rồi thỏ thẻ :"Việc đó không hạp với anh". Nhờ anh đi mua sắt thép, cát xi măng về sửa nhà anh cũng bảo "chuyện đó anh không hợp. Em đi mua đi!"
Nhờ anh ra phường thị thực giấy tờ anh cũng bảo "Anh không hợp mấy chuyện đó. Em đi đi!" Ngay cả trong lúc tôi còn đi diễn chung với anh thì anh cũng bảo rằng:"Tại sao anh làm ra tiền mà lại phải làm những chuyện đó?! Em đi làm đi! Chuyện vậy mà cũng bắt anh làm à?! Từ hồi nhỏ ba má anh không bao giờ biểu anh làm mấy chuyện đó nên anh không hợp".
Nhờ vậy mà trong nhà việc gì cũng hạp với tôi hết từ nấu cơm, dọn nhà, chăm con, tới leo nóc nhà hốt rác, mua vật tư sửa chữa, xây nhà cửa....tất tần tật.
Tôi phát hiện ra một điều tuyệt vời không tưởng: TÔI ĐÃ THÀNH ĐÀN ÔNG!!! Không cần mổ xẻ. Không cần tốn hàng đống tiền xuất ngoại chuyển giới. Tôi đã thành đàn ông. Thật sung sướng! Thật hạnh phúc! Vậy là kể từ nay tôi được thoải mái bắc thang thay bóng đèn, tha hồ cầm cưa cầm đục mà không sợ anh tự ái vì tôi đã tước đi cái vai trò đàn ông của anh. OK! Hai "thằng đàn ông" sống chung nhà là tôi không cần phải ỏn ẻn như đàn bà nữa.
Tuy tôi là "đàn ông" nhưng rất chìu chuộng "anh", tôi nấu nướng ra trò, tôi lo cho "anh" từng cái quần cái áo và cả mọi chuyện trong nghề nghiệp. Thấy tôi quá chu đáo nên "anh" hay làm nũng. "Anh" sai vặt tôi đủ thứ. Thậm chí ngay cả những món đồ kế bên, anh chỉ cần với tay là có thể lấy được nhưng anh vẫn ưu ái nhờ tôi lấy, hết món nầy tới món kia: từ vớ tới đồ trang điểm, từ nước uống tới quần áo, từ cái chén tới đôi đũa.
Khi tôi đã nghỉ không đi diễn nữa thì anh càng tận dụng "sức kéo" của tôi nhiều hơn. Tôi nói "Sao anh hành hạ em như ở đợ vậy?" Trong một phút xuất thần, có lẽ anh quên mất cái chất lãng mạn nên anh quát lên:"Ừ đó! Ở đợ đó! Nô lệ đó! Ai biểu ngồi nhà ăn đồng tiền tôi làm ra thì là nô lệ đó!" Sau khoảnh khắc xuất thần là anh lại nhoẻn miệng cười ngay-một nụ cười vô hồn nhưng lãng mạn như muốn cho tôi biết rằng anh nói vậy thôi chứ anh không nghĩ gì. Tôi thật có lỗi với anh.
Thân đàn bà được anh ưu ái thêm cho chức năng đàn ông mà cứ làm anh buồn, vẫn cứ làm anh thất vọng.
Cho tôi xin lỗi người xưa nhé.
(còn nữa)
Helino