Thư tình Lưu Quang Vũ gửi Xuân Quỳnh: Mãi mãi vẫn là anh của em, yêu thương em, hơn cả những ngày qua cộng lại

Đông19/05/2025 10:00
Thư tình Lưu Quang Vũ gửi Xuân Quỳnh: Mãi mãi vẫn là anh của em, yêu thương em, hơn cả những ngày qua cộng lại

Lưu Quang Vũ và Xuân Quỳnh viết thư cho nhau, nhưng người xúc động lại là độc giả.

Lưu Quang Vũ và Xuân Quỳnh, hai tên tuổi nổi bật trong văn học Việt Nam, không chỉ được biết đến qua những tác phẩm xuất sắc mà còn bởi một tình yêu lãng mạn. Câu chuyện tình của họ đã trở thành biểu tượng cho sự gắn kết, yêu thương trong cuộc sống và văn học.

Trong những năm tháng Xuân Quỳnh công tác miền Nam vào năm 1976, hai người thường xuyên trao đổi thư từ. Những bức thư này không chỉ là phương tiện kết nối mà còn là nơi họ chia sẻ cảm xúc, hy vọng và ước mơ. Lưu Quang Vũ trong những lá thư không chỉ kể về công việc, cuộc sống hàng ngày mà còn nhắc đến niềm tự hào lớn nhất của họ - cậu con trai Mí. Mí, một tài năng trẻ, là sự kết nối giữa hai trái tim yêu nhau. Những bức thư ấy chính là nguồn cảm hứng cho nhiều tác phẩm văn học nổi tiếng sau này.

Thư tình Lưu Quang Vũ gửi Xuân Quỳnh: Mãi mãi vẫn là anh của em, yêu thương em, hơn cả những ngày qua cộng lại- Ảnh 1.

Lưu Quang Vũ và Xuân Quỳnh nổi tiếng với một tình yêu lãng mạn.

Định mệnh nghiệt ngã đã cướp đi ba sinh mạng của họ vào ngày 29/8/1988 trong một tai nạn giao thông. Sự ra đi đột ngột của Lưu Quang Vũ, Xuân Quỳnh và Mí để lại một khoảng trống lớn trong nền văn học và trong lòng người hâm mộ. Tuy nhiên, tình yêu của họ vẫn sống mãi qua những trang thơ, vở kịch và những bức thư tình, minh chứng cho một tình yêu vĩnh cửu.

Câu chuyện tình của họ, dù kết thúc trong bi thương, nhưng mãi mãi là di sản văn học, là nguồn cảm hứng cho thế hệ sau. Tình yêu giữa Lưu Quang Vũ và Xuân Quỳnh là một minh chứng sống động cho sức mạnh của tình yêu và sự kết nối bền chặt giữa hai tâm hồn đồng điệu.

I. Thư Lưu Quang Vũ gửi Xuân Quỳnh

Bức thư mà Lưu Quang Vũ gửi cho vợ mình ngày 5/6/1976

"Quỳnh thương yêu,

Em gắng đi về bằng máy bay cho khoẻ, không mua gì cũng được. Về với anh và con, về với nhà ta đi thôi. Về với phố Huế chật hẹp, với nhà trẻ nơi ta đón Mí, với quán cà phê Nguyễn Công Trứ, nơi ta uống cà phê 2 hào buổi sáng với những gã giáo viên còm, những người công nhân lam lũ và những tay thợ làm đạo cụ sân khấu, về với những con đường chúng ta vẫn đi, những công việc, với cái thành phố nghèo, nơi người ta sống rất khổ mà vẫn luôn tìm cách để sống cho thanh thản trong nỗi khổ ấy, sống thanh thản và yên tĩnh.

Những ngày này nhớ và thương Quỳnh lắm, không nên bực bội về Sài Gòn và người Sài Gòn làm gì. Mùa đông này, về với anh, đi bên anh, nằm bên anh trong căn phòng đầy tranh của chúng ta. Và với Mí tuyệt vời của chúng ta. Và chúng ta sẽ viết chứ, sợ gì em nhỉ ?

Nếu chúng ta là kẻ không có tài chí lắm, không viết được điều gì to tát, thì cũng sẽ viết được những trang sách về những năm tháng ta sống, về những cay đắng và những niềm yêu thương đơn giản của con người.

Hôn em rất lâu".

Ngày 9/6/1978

"Quỳnh nhớ thương

Em đi đã được một tuần. Nhớ em và buồn lắm. Mấy bố con ở nhà vẫn bình thường. Mẹ đi vắng. Mí cứ quấn bố, tối không chịu xuống bà. Hôm nào cũng bảo: bố với em đi đón mẹ đi. Mí ăn được, ngủ được, vẽ thêm nhiều tranh mới. Tuấn Anh xuống bác, bà Tuấn Anh vẫn ở đây, ngày nào Tuấn Anh cũng về đi bơi, xong ăn cơm chiều với bà hoặc với anh rồi lại xuống bác. Kít thì vẫn về luôn.

Anh đang viết gấp cho xong tập sách diễn viên, cũng mới viết được mấy bài thơ và định viết truyện ngắn về Campuchia. Nhuận bút tập thơ của em mẹ bảo có lẽ phải hàng tháng mới có tiền. Mấy bố con cũng túng, nhưng cũng 'cầm cự' được vì có cá khô, tôm khô rồi.

Anh làm mọi việc nhà xong, ru con yên thì đã 11 giờ lúc đó mới làm việc. Mới biết em ở nhà làm việc nhà vất vả thật.

Những gì em dặn về nhà cửa, về con anh đều nhớ và lo chu toàn. Chỉ có nhớ em và mong ngày em về. Có lẽ cũng phải 1 tháng nữa em mới về nhỉ.

Em cũng chẳng nên mất thời giờ quá về những việc dự định sẽ mua sắm bên đó, để sức mà đi xem, đi chơi. Đời sống vợ chồng con cái mình rồi cũng đã ổn dần, miễn là mình viết được và in được.

Nhiều việc muốn làm quá, anh rất sốt ruột, sức khỏe thì có hạn. Anh cũng muốn làm xong mọi 'com măng' để thư thả mà làm thơ. Anh muốn viết khác đi, hay hơn và chắc rằng sẽ viết được.

Mới đó mà đã giữa năm. Em về 2 vợ chồng sẽ đi đâu với nhau 1 chuyến. Em đi Liên Xô kỳ này, anh cũng rất mừng, sống với nhau, anh chỉ mong em sung sướng và làm việc được. Anh thì mãi mãi vẫn thế: vẫn là anh của em với tất cả những nhược điểm và ưu điểm mà anh có, nhưng sẽ mãi mãi yêu thương em, hơn cả những ngày qua cộng lại.

Mí ngoan và tội lắm, rất khôn. Hôm qua đang chơi cái gì đó, mắng Kít: 'Chỉ chuyên phá hoại thôi!'. Mí bắt anh đọc bài 'thẩm chừi' anh không thuộc, Mí khóc, bảo anh là: 'Bố không thuộc mà lại để mẹ đi Liên Xô mất. Bố không thuộc thì bố đi Liên Xô để mẹ ở nhà đọc với em chứ!'.

Hôm qua Mí vẽ cái tranh gọi tên là: 'Mí đứng dưới ba cửa sổ chờ mẹ!' anh gửi cho em đây.

Hôn em. Nhớ em nhiều. Em ở bên đó xứ sở đẹp đẽ, giàu có, có nhớ đến gian buồng và cái sạp của bố con tôi không?

Anh của em".

II. Thư Xuân Quỳnh gửi Lưu Quang Vũ

Ngày 16/7/1978

"Anh nhớ thương ơi,

Anh đi, hôm nay là đúng một tuần. Em ở nhà đếm từng ngày, từng giờ một. Em vừa mệt vừa buồn lúc nào cũng phấp phỏng, có cảm giác 'không hiểu em có thực đã được sống với anh không? Có thật chúng ta đã sống với nhau được 5 năm rồi chăng?'. Em càng yêu anh em càng phấp phỏng, lo sẽ không được sống với anh được lâu dài. Anh đi vắng, em ở nhà nhọc nhằn. Em vẫn bị đau bụng chưa khỏi hẳn. Xách nước lên gác ba một mình. Đôi khi em thấy em làm mọi việc đều vô nghĩa. Khi em xách nước, em chợt tự hỏi 'Xách nước thế có cần không, có đúng không?'. Khi em ngủ dậy, em tự hỏi 'Mình ngủ thế để làm gì?'.

Không có anh, em thấy em sinh sống như một sinh vật. Em làm mọi việc, chịu đựng mọi thứ đều cảm thấy nhọc nhằn gấp hai lần. Nếu không có anh, em thật là vô nghĩa. Sự lao động của em cũng ví như người tù hằng ngày gánh nước đổ lên đống cát. Em thấy kinh hoàng vô cùng - nếu như không có anh. Em đi về không có mục đích. Em không sang 51 Trần Hưng Đạo làm gì. Mỗi trưa về nhà, em bước lên bậc cầu thang thấy nặng nề và vô nghĩa. Em biết rằng em về cũng không có anh ở nhà không hiểu sao em vẫn về. Về để ăn bát cơm nguội một mình, để giặt chậu quần áo cho các con... Bao giờ thì anh về hở anh?".

Ngày 10/1985

"Anh nhớ thương,

Có thể anh không mong thư em, em vẫn viết cho anh. Vì trước tiên là nhu cầu của em, em muốn được trò chuyện với anh.

Anh mới đi có hai ngày mà em buồn quá. Con và em lại ốm. Hôm nay con đã ăn được tí cơm, em đã đỡ ho. Trời nóng, nhọc mệt nhiều. Chỉ muốn ở bên anh cho đỡ khổ.

Cuộc sống ngắn ngủi, con người chỉ đi qua cuộc đời như một vệt sáng rồi biến mất, vĩnh viễn. Sống với nhau mười hai năm mà ngắn quá dù có vài chục năm nữa ở bên nhau cũng chẳng là dài. Em và anh ngày càng già đi, càng buồn nhiều khi trông thấy những người thân mình ra đi. Em mong và sẽ cố gắng sao cho những năm sống của chúng ta vui và đỡ nhọc nhằn hơn. Em thương anh nhiều lắm. Anh vất vả chẳng có phút nghỉ ngơi. Làm sao mà đỡ đần sự nhọc nhằn được cho anh!

Nhớ giữ gìn sức khỏe và tình yêu của anh dành cho em và cho các con. Đừng ở lâu Sài Gòn. Em và các con mong anh lắm.

Em đây".

Thư tình Lưu Quang Vũ gửi Xuân Quỳnh: Mãi mãi vẫn là anh của em, yêu thương em, hơn cả những ngày qua cộng lại- Ảnh 2.

Gia đình nhỏ của Lưu Quang Vũ và Xuân Quỳnh.

Lưu Quang Vũ (1948-1988) là một trong những tên tuổi lớn của văn học Việt Nam hiện đại, được biết đến chủ yếu qua các tác phẩm kịch và thơ. Phong cách sáng tác của ông đậm chất triết lý nhân văn, pha trộn giữa hiện thực sinh động và những khát khao lý tưởng. Các vở kịch của Lưu Quang Vũ nổi bật với những nhân vật có chiều sâu tâm lý, phản ánh những mâu thuẫn xã hội và đấu tranh cá nhân trong bối cảnh đổi mới. Trong khi đó, thơ Lưu Quang Vũ mang đậm dấu ấn của sự lãng mạn và sâu sắc về mặt cảm xúc, thể hiện cái nhìn tinh tế về cuộc sống và tình yêu.

Những tác phẩm tiêu biểu của ông như Hồn Trương Ba, Da Hàng Thịt, Mùa Hè Chiều Thẳng Đứng, Thư Gửi Các Cô Gái ... đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng người đọc và khán giả. Hồn Trương Ba, Da Hàng Thịt là vở kịch nổi bật, khám phá những câu hỏi về bản chất con người, sự đối diện với cái chết và mối quan hệ giữa thể xác và linh hồn. Theo Hội Văn học Nghệ thuật, Lưu Quang Vũ là một trong những tác giả tiên phong trong việc đưa những vấn đề xã hội gai góc vào trong văn học, tạo ra những tác phẩm có giá trị nghệ thuật và tư tưởng sâu sắc.

Thư tình Lưu Quang Vũ gửi Xuân Quỳnh: Mãi mãi vẫn là anh của em, yêu thương em, hơn cả những ngày qua cộng lại- Ảnh 3.

Nhà thơ Lưu Quang Vũ

Xuân Quỳnh (1942-1988) là một trong những nữ thi sĩ nổi bật của văn học Việt Nam hiện đại, được biết đến với những bài thơ tình yêu sâu lắng và chân thành. Phong cách thơ của Xuân Quỳnh mang đậm nét lãng mạn, tinh tế nhưng cũng không thiếu phần hiện thực và sâu sắc. Những tác phẩm của bà thường thể hiện tình yêu, khát vọng hạnh phúc và những đau thương trong cuộc sống, đặc biệt là tình yêu đôi lứa. Thơ Xuân Quỳnh nổi bật với cảm xúc chân thật, dễ tiếp cận và luôn gợi mở những suy tư sâu sắc về cuộc sống và con người.

Những tác phẩm tiêu biểu của Xuân Quỳnh như Sóng, Thuyền Và Biển, Tiếng Gà Trưa... đã đi vào lòng độc giả và trở thành những bài thơ kinh điển trong nền văn học Việt Nam. Trong đó, Sóng là một trong những bài thơ nổi tiếng nhất, thể hiện sự khát khao yêu đương mãnh liệt và đầy thi vị, đồng thời cũng phản ánh một phần tâm hồn nhạy cảm, khát khao tự do và sự mãnh liệt của người phụ nữ trong tình yêu.

Thư tình Lưu Quang Vũ gửi Xuân Quỳnh: Mãi mãi vẫn là anh của em, yêu thương em, hơn cả những ngày qua cộng lại- Ảnh 4.

Nhà thơ Xuân Quỳnh

Tổng hợp


Gửi bình luận
(0) Bình luận
1

Chàng trai mù trở thành kỹ sư máy bay tại Mỹ nhờ sự nuôi dạy của bố mẹ nuôi

Tình yêu thương và niềm tin có thể biến điều tưởng chừng bất khả thành hiện thực.
2

Người đàn ông 30 tuổi mất hai tay vẫn giao đồ ăn, viết thư pháp bằng chân nuôi sống gia đình

Cuộc đời Li Xiangyang là minh chứng cho sức mạnh kiên cường của con người trước nghịch cảnh.
3

Đây mới là tổng tài đời thật: Bỏ học Stanford, 25 tuổi đã tự mình thành tỷ phú

Ở tuổi 25, anh đã trở thành tỷ phú tự thân trẻ nhất hành tinh.

Bộ ảnh chụp những người phụ nữ trước và sau khi làm mẹ: Càng kéo xuống cuối càng xúc động

Làm mẹ chẳng bao giờ dễ dàng, nhưng luôn hạnh phúc. Trở thành một người mẹ là cảm giác như thế nào?

Nhặt đứa trẻ sơ sinh bị bỏ rơi giữa trời lạnh giá, nhiều năm sau người đàn ông nhận về một thứ

Cái kết của câu chuyện này khiến ai đọc xong cũng cảm thấy ấm áp.

Cô gái "không tay" và hành trình tỏa sáng trở thành chuyên gia trang điểm

Câu chuyện về Xu Fangyan (Từ Phương Nghiên) - 28 tuổi, tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc, người phụ nữ không may mất đi đôi tay sau một tai nạn điện giật kinh hoàng đã truyền cảm hứng mạnh mẽ cho cộng đồng mạng.

"Chú lính chì" ở Quảng Nam bị thú hoang cắn 1 chân: Phép màu sau 19 năm khiến ai nấy rơi nước mắt tự hào

Cậu bé năm xưa nay đã trưởng thành và đạt được thành tích đáng ngưỡng mộ.

Sức mạnh của đói nghèo: Mẹ mù chữ, bại liệt nhưng nuôi dạy con trai trở thành sinh viên giỏi nhất

Không quan trọng bạn có xuất thân từ gia đình nghèo khó hay không, những điều kì diệu luôn xảy ra.

Nick Santonastasso sinh ra chỉ có một tay và không có chân, hành trình sau đó khiến hàng triệu người khâm phục

Nick Santonastasso vượt qua nghịch cảnh để sống cuộc đời khiến nhiều người khâm phục.

Trong nỗi đau khi con gái bị sát hại, nữ diễn viên Bạch Băng Băng vẫn lan tỏa cách giáo dục nhân văn

Bà đã trải qua 7 năm kiếm con thất bại dù nỗ lực 16 lần thụ tinh nhân tạo, sau khi con gái đầu lòng chết.

Làm gì khi gửi nhầm tin nhắn phàn nàn về sếp vào nhóm chat công ty

Kỹ năng - Kim Linh - 24/09/2025 12:00
Tình huống bất ngờ có thể khiến nhiều người không biết cách xử lý, dẫn đến "mất điểm" trong mắt đồng nghiệp và cấp trên.

Trở về từ cõi chết - Kỳ 2: Tôi đã quyết định tiếp tục sống

Từ sách - Phim - Quang Thanh - 24/09/2025 11:00
Thế giới mà tôi trải nghiệm khi cơ thể mình ngừng hoạt động đã giúp tôi thấy rõ sự kỳ diệu của bản thân, lúc này không còn bị nỗi sợ che khuất. Tôi nhận ra nguồn sức mạnh lớn lao mà mình có thể chạm đến.

Vì sao gen Z thích ru rú trong nhà, ít khi chịu ra ngoài?

Phong cách sống - Nhật Thùy - 24/09/2025 10:00
Khảo sát mới đây cho thấy gen Z chỉ ở ngoài trời trung bình 49 phút mỗi ngày trong tuần, phần lớn có thể ở trong nhà nhiều ngày liền mà không cần bước ra ngoài.

Vụ học sinh túm tóc quật ngã cô giáo: Khi thầy cô cũng cần được bảo vệ

Suy ngẫm - Diệp Nguyễn - DT - 24/09/2025 09:00
Giáo viên ngày nay có rất nhiều "nỗi sợ".

Thuyết mặc kệ họ – Cuốn sách giúp tôi định nghĩa lại sự giới hạn và tôn trọng trong các mối quan hệ

Từ sách - Phim - Quìn - 24/09/2025 08:00
Bạn có bao giờ cảm thấy mệt mỏi vì phải gồng mình để vừa lòng tất cả? Tôi cũng vậy, cho đến khi đọc “The Let Them Theory”. Cuốn sách này khiến tôi hiểu rằng: hạnh phúc không nằm ở sự chấp thuận của người khác, mà ở việc ta đủ can đảm sống đúng với mình.

Xem Sex Education, tôi nghĩ nếu chúng ta sớm dạy con điều này thì xã hội bớt loạn!

Điện ảnh - Thanh Hương - 23/09/2025 13:00
Tôi chắc chắn sẽ dạy con thật kỹ điều này.

Đọc vụ học sinh túm tóc quật ngã cô giáo và Thông tư 19 của Bộ GD-ĐT, tôi toát mồ hôi: Nhân văn, nhưng có công bằng?

Suy ngẫm - Hiểu Đan - CFB - 23/09/2025 12:00
Nhân văn là tốt, nhưng chỉ khi gắn với công bằng và kỷ cương, nhân văn ấy mới thực sự có ý nghĩa.

Trở về từ cõi chết - Kỳ 1: Nỗi sợ – mầm bệnh vô hình

Từ sách - Phim - Quang Thanh - 23/09/2025 11:00
Tôi đã được khai sáng rất nhiều trong trải nghiệm cận tử, và sau này khi chia sẻ lại câu chuyện của mình, tôi thường được hỏi: “Vậy điều gì đã khiến cô bị ung thư?”. Cũng khá dễ hiểu khi đa số mọi người đều thắc mắc về điều này.

Cô giáo ở TP.HCM day dứt: Im lặng trước cái ác, trước bạo lực chính là tội ác

Phong cách sống - Hiểu Đan - CFB - 23/09/2025 10:10
Tôi bất mãn, bởi lẽ thay vì dạy học sinh biết dũng cảm nói lên điều đúng, người lớn lại vô tình gửi đi thông điệp rằng: "Im lặng mới an toàn".

Nhìn học sinh im lặng khi giáo viên bị túm tóc, tôi hoảng sợ các con đã được học những gì mỗi ngày?

Suy ngẫm - Nguyễn Phượng - CFB - 23/09/2025 10:00
Hình ảnh học sinh im lặng khi cô giáo bị quật ngã tại lớp học khiến tôi giật mình: Nếu những đứa trẻ chỉ được giáo dục về kiến thức mà quên dạy kỹ năng sống, dũng cảm và lòng trắc ẩn, liệu chúng có biết bảo vệ bản thân và giúp đỡ người khác khi đối diện nguy hiểm?

Vụ học sinh túm tóc quật ngã cô giáo - Học sinh có nên nhảy vào can ngăn khi chứng kiến xô xát?

Kỹ năng - TS Giáo dục Nguyễn Thị Thu Huyền - DT - 23/09/2025 09:00
Nguyên tắc đầu tiên khi đối diện với các vụ việc xô xát, bạo lực là phải bảo vệ an toàn cho bản thân rồi mới giúp đỡ những người khác. Điều này đặc biệt nên áp dụng cho học sinh.

Thuyết mặc kệ họ - 3 cách giúp bạn ngưng “overthinking” và bắt đầu hành động ngay hôm nay

Từ sách - Phim - Quìn - 23/09/2025 08:00
Nỗi lo âu và suy nghĩ quá nhiều (overthinking) đang bào mòn năng lượng và sự bình yên của bạn mỗi ngày? Thay vì vui vẻ làm việc, bạn lại đắn đo trước những tình huống có thể xảy ra khi thực hiện.

Xem Sex Education, tôi giật mình: Bố mẹ muốn tốt mà vô tình khiến con mệt mỏi, đau đầu!

Điện ảnh - Thanh Hương - 22/09/2025 13:00
Sáng hôm sau, tôi đã làm một việc khiến con bất ngờ.

9 bức ảnh hiếm của Cái Bang thời cuối nhà Thanh hé lộ quyền lực của "đế chế" này

Thư giãn - Nguyệt Phạm - 22/09/2025 12:00
Bài viết hé lộ sự thật bất ngờ về tổ chức, hoạt động và mạng lưới quyền lực của "đế chế" Cái Bang, khiến người ta phải suy ngẫm về mặt trái của xã hội phồn hoa.

3 ngày trước khi bị nhồi máu não, 90% bệnh nhân đều làm 3 điều này

Kỹ năng - Trang Đào - 22/09/2025 11:00
Nhiều người nghĩ đột quỵ hay nhồi máu não xảy ra đột ngột như “sét đánh ngang tai”, nhưng thực tế, nó giống như một kịch bản âm thầm được sắp đặt trong cơ thể: mạch máu ngày càng hẹp lại, cục máu đông hình thành, và chỉ cần một cú “kích hoạt” nhỏ, thảm kịch sẽ xảy ra.
HẠT GIỐNG TÂM HỒN
2019 Bản quyền thuộc về hatgiongtamhon.com.vn. Phát triển bởi ONECMS
Thứ 4, 24/09/2025