Những ngày xuân hoang vu của Nguyễn Đức Sơn

25/01/2020 00:07
Những ngày xuân hoang vu của Nguyễn Đức Sơn

Đối với tôi cái hấp dẫn nhất trong thế giới thơ văn của Nguyễn Đức Sơn, có lẽ là hình ảnh một mình lầm lũi bước đi tìm kiếm một cái gì chưa có tên gọi trên cuộc đời này.

1. Trong bài thơ có tên là Một mình đi luồn vô luồn ra trong núi chơi, Nguyễn Đức Sơn đã tự mô tả lại cuộc đi tìm kiếm của ông như thế này: Khi thấm mệt tôi đi luồn ra núi/ Cuối chiều tà chỉ gặp bãi hoang sơ/ Bước lủi thủi tôi đi luồn vô núi/ Nghe nắng tàn run rẩy bóng cây khô/ Chân rục rã tôi đi luồn ra núi/ Hồn rụng rời trước mặt bãi hư vô

Đây quả là bài thơ lạ lùng và độc đáo nhất mà Nguyễn Đức Sơn đã cống hiến cho thi ca Việt Nam ở hậu bán thế kỷ 20.

Nhưng Nguyễn Đức Sơn đi tìm kiếm cái gì trong cõi sống?

Trong truyện ngắn Những ngày xuân hoang vu ông đã tự thú về chính mình: “Tôi chỉ là một người với cái bản chất sâu xa của nó là bất lực: bất lực trong cái giới hạn quá ngắn của kiếp người và hoàn toàn bất lực trước cái vô cùng”. Nhưng cái vô cùng ấy nó ở đâu mà ông đi tìm?

Cũng trong truyện ngắn ấy, Nguyễn Đức Sơn đã kể lại, khi còn là cậu học trò ở quê nhà Ninh Chữ (Phan Rang) ông đã trốn gia đình, trốn học đi theo một người thuyền chài ra tận những hòn đảo xa. Khi đêm buông xuống, ngồi một mình trên mỏm đá giữa đại dương mênh mông: “Trong hồn tôi lúc ấy, tôi như nghe thấy một tiếng nói rất nhỏ vọng lên xa xôi. Tôi lạnh toát mồ hôi và khi cố gắng để nghe lại thì tiếng nói kia đã trở về cái im lặng muôn năm của biển ngàn”. Và cái giây phút ngắn ngủi ấy chắc chắn đã làm thay đổi cuộc đời của ông: “Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi cảm nhận được cái mênh mông của vũ trụ và những bóng dạ hành lẻ loi ngàn đời nối tiếp nhau đi về vô định”.

Giây phút ấy phải chăng là giây phút mà ông đã bước đến cánh cửa vô cùng?

Từ thuở nghe được tiếng gọi thì thầm giữa đại dương mênh mông ấy thì dường như tiếng thơ của Nguyễn Đức Sơn có cái gì đó như luyến tiếc, như muốn níu kéo lại cái gì vừa mất đi: Thôi nhé ngàn năm em đi qua/ Hồn tôi cô tịch bóng trăng tà/ Trời sinh ra để chiều hôm đó/ Tôi thấy mây rừng bay rất xa

Nhưng cuối cùng, Nguyễn Đức Sơn có đầu hàng trước cái bất lực quá lớn ấy không? Đây là câu trả lời của chính ông: “Đừng hòng, vì hãy nhận lấy điều này: tất cả những thiên tài, những triết gia tăm tiếng đã đi qua trên mặt địa cầu này đều bất lực cả. Một nhà văn càng thiên tài bao nhiêu thì càng biểu hiện cái bất lực khủng khiếp của con người bấy nhiêu. Vậy thì cái gì đã níu kéo tôi ở lại trên cuộc đời này? Đó là những giờ phút dù ngắn ngủi nhưng đã tinh ranh khôn khéo đem gieo rắc giữa cuộc đời, những giờ phút làm cho người ta yêu đời tha thiết. Vậy thì tại sao không tìm cách duy trì chúng, đào xới, vun bón cho chúng sinh sôi nảy nở”.

Và đây có phải là những giây phút đã làm cho Nguyễn Đức Sơn “yêu đời tha thiết” và ông muốn làm cho nó sinh sôi nảy nở giữa một thế giới ồn ào và huyên náo này chăng?

Mang mang trời đất tôi đi/ Rừng im suối lạnh thiếu gì tịch liêu/ Tôi về lắng cả buổi chiều/ Nghe chim ăn trái rụng đều như kinh

Họa sĩ Đinh Cường họa chân dung thi sĩ Nguyễn Đức Sơn.

2. Nguyễn Đức Sơn vốn hoài nghi về nền văn minh hiện đại của nhân loại, vì nền văn minh ấy không giải quyết được chuyện trọng đại là cái chết của con người trên mặt đất này. Đó là chưa nói nền văn minh hiện đại theo cách nhìn của một thi nhân như ông thì nó đã tàn phá mọi sự thơ mộng của vũ trụ mênh mông này: Chúng ta giờ ước mong gì/ Văn minh gửi cát bụi về mai sau

Cho nên chúng ta thấy trong toàn bộ sáng tác thơ văn của Nguyễn Đức Sơn, ông chỉ lui tới những nơi mà ở đó rất ít dấu vết của nền văn minh hiện đại. Trong truyện ngắn Những ngày xuân hoang vu ông đã lấy thị trấn Đơn Dương (Dran). Một thị trấn mà vào thời trai trẻ ông đã tả lại trong truyện: “loanh quanh chỉ có đôi hiệu tạp hoá kèm theo một ít sách báo rẻ tiền và một trường tiểu học buồn thiu”. Nhưng cái đặc biệt của thị trấn Đơn Dương là “vây quanh bởi rừng thông trùng điệp” và nhất là “rừng cao và đầy gió hú”.

Trước năm 1975, mỗi lần từ Nha Trang đi Đà Lạt thì phải đi vào Phan Rang. Khi xe bắt đầu lên đèo Ngoạn Mục thì lúc nào tôi cũng nhìn lên đám mây mù bao phủ dày đặc cái thị trấn heo hút này, và rồi nhớ đến bài thơ của Nguyễn Đức Sơn có tên là Dran: Xe qua khỏi dốc ưu phiền/ Tóc em bay héo cả miền khói sương/ Tương lai mối đụn bên đường/ Anh nghe nắng rụng vô thường dưới khe

Nguyễn Đức Sơn say mê rừng thông ngút ngàn và mây mù thị trấn này đến độ: “Tôi thường mơ ước đứa con gái bạc phước nào bằng lòng đi theo tôi trong cái băng giá mênh mông này phải có khung cảnh sống như My. Lớn lên nơi khu rừng cao có nhiều thác, nhiều suối xa hẳn cái phồn tạp lao xao vô nghĩa. Thân thể và tâm hồn đã được sương mù, gió hú, âm khí ngàn năm thấm nhuần”.

Và Nguyễn Đức Sơn đã lựa chọn một chiều vừa thơ mộng vừa âm u và lê thê nhất để đến thị trấn Đơn Dương heo hút, buồn thiu này: “Tôi đáp chuyến tàu hai mươi tháng chạp lên cao nguyên. Tôi muốn mang cái hoang vắng trùng trùng của đời tôi nhập vào cái trống trơn mênh mông của đời My”. Và rồi họ đã rời ga nhỏ ở miền rừng núi vào “một chiều sẩm tối, sương mù và khói đá bay bít trời”.

Những mùa xuân vốn đã hoang vu đối với những tâm hồn dị thường như tâm hồn của Nguyễn Đức Sơn. Nhưng dường như ông càng muốn đẩy cái hoang vu đó đến cùng khi ông kết thúc câu truyện khi mùa Xuân vừa mới bắt đầu: “Chuyến tàu mù sương sáng mùng một Tết mang tôi về lại miền biển dưới kia. Sau khi tôi viết bức thư ngắn ngủi bỏ vào trạm thư gần đó “My ơi, My ơi! Phải chăng trước mặt chúng ta cũng chỉ là mây trắng và hoang vu trùng trùng điệp điệp, My ơi, My ơi!”

Đọc bài thơ sau đây tôi cứ tưởng tượng rằng, chắc là mười hay hai mươi năm sau đó thế nào ông cũng tìm về thăm lại cái thị trấn buồn hiu hắt, nên ông mới viết được bốn câu thơ vừa thơ mộng, vừa buồn mênh mông:

Ngàn năm thông vẫn rạt rào/ Chiều nay trở lại lũng sầu xa xưa/ Tóc em xuống nhẹ vai đời/ Ghé thăm hạnh phúc rồi tôi độc hành.

3. Vào khoảng năm 1972 hay 1973 gì đó, nghĩa là cách đây gần nửa thế kỷ. Tôi tìm đến thăm Nguyễn Đức Sơn tại một ngôi chùa ở quận Gò Vấp, Sài Gòn. Tôi nhớ ông đã say sưa thuyết giảng cho tôi nghe về cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc, và các chủ nghĩa này chủ nghĩa nọ mà ông hy vọng sẽ đem đến điều tốt lành cho dân tộc đã quá đau khổ này.

Nhưng sau năm 1975, tôi lại được tin ông đã từ bỏ Bình Dương, từ bỏ Sài Gòn để về ẩn cư trên rừng núi đại ngàn ở Bảo Lộc, và cũng trong khoảng thời gian đó tôi cũng đọc được bài thơ của ông, khi ông trở về núi: Sướng quá đời ta sắp tuổi già/ Bao nhiêu học thuyết bước đều qua/ Nay về dắt bóng chơi am vắng/ Thơ ấu vườn trăng một tiếng gà.

Vậy là Nguyễn Đức Sơn đã bỏ lại sau lưng những học thuyết mà một thời tuổi trẻ ông đã say mê. Đối với ông, cái duy nhất còn đọng lại trong hồn ông bấy giờ là tiếng gà gáy trong những đêm trăng của thời thơ ấu đã xa xôi, mà ông đã lắng nghe được trong những đêm khuya tĩnh mịch ngồi nhìn chiếc bóng của mình in trên vách Phương Bối am nơi núi rừng đại ngàn Bảo Lộc.

Thích Phước An (theo TGHN)


Gửi bình luận
(0) Bình luận

Du khách rộn ràng với vườn hoa dưới chân cầu Rồng Đà Nẵng

Chiều 30 tết, hàng trăm du khách đến chân cầu Rồng thành phố Đà Nẵng để chụp những bức hình bên với chuột vàng, hoa kiểng dưới chân cầu Rồng thành phố Đà Nẵng.

Kịch tết - Tình yêu trời đánh: Sự phi lý dễ thương!

Tình yêu là một khái niệm rất cũ nhưng con người nói mãi mà không biết chán, và càng yêu thật nhiều vẫn không thể định nghĩa trọn vẹn: tình yêu là gì. Bởi trong tình yêu có vô vàn nghịch lý nhưng con người ta vẫn chấp nhận trong hạnh phúc lẫn khổ đau với nó.

Trung Quốc hoãn chiếu toàn bộ phim Tết do virus corona

Quyết định hoãn ngày phát hành không phải của chính quyền Trung Quốc mà do các hãng phim lớn tự nguyện.

Virus corona ảnh hưởng doanh thu phòng vé dịp Tết Nguyên đán tại Trung Quốc

Các chuyên gia y tế đã khuyến cáo người dân không nên tụ tập ở nơi đông người trong bối cảnh virus corona đang hoành hành khắp nơi, bao gồm rạp chiếu phim.

Đằng sau bài hát "Happy New Year" được bật lên trong khoảnh khắc giao thừa là câu chuyện đau buồn và đầy suy tư mà nhiều người không biết

Giai điệu vừa da diết, vừa trầm buồn, sâu lắng của bài "Happy New Year" do ABBA thể hiện đã hằn sâu trong tâm trí của không ít thế hệ Việt Nam nhưng ít ai biết ý nghĩa đằng sau bài hát này.

Chuyện ít biết về Camila Morrone, bạn gái của Leonardo DiCaprio

Camila Morrone đang hẹn hò ngôi sao hạng A Leonardo DiCaprio, và chuyện tình này diễn ra được 2 năm.

Song Hye Kyo bị nghi từng hẹn hò Bi Rian cùng lúc với Huyn Bin

Trong đoạn tin nhắn được cho là của Jang Dong Gun và Joo Jin Mo, Song Hye Kyo bị lộ có mối quan hệ tay ba với cả Bi Rain và Hyun Bin.

Sao Việt tất bật dọn nhà, gói bánh chưng đón Tết Canh Tý 2020

Sau 1 năm bận rộn làm việc thì các sao Việt cũng đều dành một khoảng thời gian cần thiết để trang trí nhà cửa của mình một cách rực rỡ và ấm áp nhất, tưng bừng nhất với sắc ấm nồng của hoa đào, quất, hoa mai... chào mừng Tết Canh Tý 2020.

Trở về từ cõi chết - Ánh sáng đôi khi chỉ lóe lên sau bóng tối

Chữa lành - hai chữ nghe tưởng nhẹ nhõm, nhưng thực ra đó là hành trình gian nan. Có khi, chỉ sau khi đi qua tận cùng khổ đau, con người mới nhận ra giá trị của sự sống. Hành trình đặc biệt ấy được Anita Moorjani ghi lại trong cuốn sách "Trở về từ cõi chết" (Dying to Be Me).

Tâm đắc 4 bài học Lưu Diệc Phi gửi gắm trong "Đi đến nơi có gió", phụ nữ càng nên nhớ

Điện ảnh - Tích Thành - 02/10/2025 12:00
Bộ phim "Đi đến nơi có gió" không chỉ là một thước phim đẹp mà còn là cuốn sách chỉ dẫn quý giá. 4 bài học từ nhân vật Hứa Hồng Đậu dưới đây sẽ giúp phụ nữ sống an nhiên, tự tại và mạnh mẽ hơn.

Người dùng điện thoại Android được cập nhật nhiều tính năng hữu ích

Kỹ năng - Nam Đoàn - 02/10/2025 11:00
Bản cập nhật mới nhất từ Google đã mang đến nhiều tính năng hữu ích nâng tầm trải nghiệm người dùng, nổi bật với bảo mật chống các cuộc tấn công mạng, cuộc gọi lừa đảo.

Câu chuyện sau bức ảnh kinh điển biến Marilyn Monroe thành ngôi sao

Phong cách sống - Mi Vân - DT - 02/10/2025 10:00
Bức ảnh ghi lại khoảnh khắc biểu tượng gợi cảm Marilyn Monroe diện chiếc váy yếm trắng tung bay trên ga tàu điện trong phim “The Seven Year Itch” đã trở nên kinh điển trong nhiều thập kỷ.

Trở về từ cõi chết - Ánh sáng đôi khi chỉ lóe lên sau bóng tối

Từ sách - Phim - Quìn - 02/10/2025 09:00
Chữa lành - hai chữ nghe tưởng nhẹ nhõm, nhưng thực ra đó là hành trình gian nan. Có khi, chỉ sau khi đi qua tận cùng khổ đau, con người mới nhận ra giá trị của sự sống. Hành trình đặc biệt ấy được Anita Moorjani ghi lại trong cuốn sách "Trở về từ cõi chết" (Dying to Be Me).

Tỉnh thức - Osho: Căn nguyên của đau khổ và 4 bước để bạn tìm thấy phúc lạc

Từ sách - Phim - TĐ - 02/10/2025 08:00
Bạn không cần phải thích nghi với đau khổ; bạn có khả năng thoát khỏi đau khổ hoàn toàn. Nhưng con đường đó hơi gian nan; con đường đó là một thử thách. Bạn phải nhận thức được cơ thể của mình và những việc bạn đang làm với cơ thể...

Những dấu hiệu người dùng Facebook cần đổi mật khẩu ngay

Kỹ năng - Anh Quang - 01/10/2025 13:00
Tài khoản Facebook có thể bị xâm nhập mà bạn không hay biết – nhận diện sớm những dấu hiệu bất thường sẽ giúp bạn bảo vệ thông tin cá nhân kịp thời.

Xem "Sex Education", tôi quyết định trao quyền: Con thay đổi hẳn, không còn lấm lét giấu giếm

Điện ảnh - Ứng Hà Chi - 01/10/2025 12:00
Đây không chỉ là bộ phim về giới tính mà còn là lời nhắc cho các bậc phụ huynh trong giáo dục con đúng cách.

"Thành phố lăng mộ" tiền tỷ ở làng chài nghèo khó một thời

Thư giãn - Cao Tiến - DT - 01/10/2025 11:00
Làng An Bằng ở thành phố Huế vốn là vùng quê nghèo ven biển, người dân mưu sinh bằng nghề chài lưới, giờ đây được mệnh danh "thành phố lăng mộ" với nhiều công trình hàng tỷ đồng.

Lạm dụng AI đe dọa sự sáng tạo tri thức, gây ‘thoái hóa’ tư duy con người

Suy ngẫm - Băng Băng - 01/10/2025 10:00
Các nghiên cứu cho thấy sự phụ thuộc vào AI có thể đem lại những hệ lụy khôn lường.

‘Thuyết mặc kệ họ’ - Hãy bắt đầu bằng yêu thương chính mình

Từ sách - Phim - Thu An - 01/10/2025 09:00
Nếu bạn đang trầy trật nỗ lực để thay đổi cuộc sống, để đạt được mục tiêu, để cảm thấy hạnh phúc hơn, nhưng cứ mãi loay hoay, không thoát ra được, không tiến lên được, bạn hãy thử đọc “Thuyết mặc kệ họ” của Mel Robbins.

Bàn về AI, GS John Vu nói thẳng: Nếu máy móc vượt trội, con người sẽ trở nên vô giá trị và có thể bị đào thải

Blog GS John VU - Diệu Đan - 01/10/2025 08:00
Nói về việc đưa trí tuệ nhân tạo (AI) vào giáo dục, Giáo sư John Vu – Nguyên Phong cho rằng AI có thể hỗ trợ, nhưng tuyệt đối không thể thay thế vai trò của giáo viên trong việc định hình nhân cách cho thế hệ trẻ.

Xem "Sex Education", tôi nhớ câu nói: "Con không bằng cái móng tay của anh" và hành trình chữa lành đầy nước mắt

Điện ảnh - Ứng Hà Chi - 30/09/2025 12:00
Mẹ tôi rất tốt, hết lòng vì gia đình và thương con, nhưng chính mẹ cũng là nguyên nhân khiến anh em tôi xa cách suốt nhiều năm

Đa phần con cái thành công bắt nguồn từ một câu nói “lạnh lùng” của cha mẹ

Kỹ năng - Đinh Anh - 30/09/2025 11:00
Tóm lại điều quan trọng không phải là cha mẹ dạy con giỏi đến đâu, mà là dạy con biết làm chủ cuộc đời mình. Sự nghiệp, hôn nhân, tài chính hay những mối quan hệ xã hội sau này đều không thể chỉ dựa vào bố mẹ.

Phó giáo sư Việt kể chuyện học sinh bị đuổi học: Nếu dung túng, chúng ta đang tiếp tay cho cái xấu

Suy ngẫm - Hiểu Đan - CFB - 30/09/2025 10:00
Có yêu thương mà không có giới hạn, đó là phản nhân văn.

Giáo sư John Vu – Nguyên Phong bàn về AI trong giáo dục

Blog GS John VU - GS John Vu - 30/09/2025 09:00
Nói về việc đưa trí tuệ nhân tạo (AI) vào giáo dục, Giáo sư John Vu – Nguyên Phong cho rằng AI có thể hỗ trợ, nhưng tuyệt đối không thể thay thế vai trò của giáo viên trong việc định hình nhân cách cho thế hệ trẻ.
HẠT GIỐNG TÂM HỒN
2019 Bản quyền thuộc về hatgiongtamhon.com.vn. Phát triển bởi ONECMS
Thứ 6, 03/10/2025