Tiền bạc trong mỗi cuộc hôn nhân, trong mỗi một câu chuyện của các gia đình vốn vẫn là chủ đề khó nói, khó phơi bày vì thế xin phép được giấu tên người nhân vật trong câu chuyện để chị tránh phiền hà.
Chị XC không giàu có nhưng hào phóng. Đi chợ hiếm khi trả giá vì sợ tội người bán rau bán thịt. Đi chơi cùng nhau, một là sòng phẳng, hai là nhận trả phần hơn. Chị XC quan niệm rớt nia thì đụng sàng nên với chị, thiếu ai là phải trả liền, có nhiêu tiêu nhiêu, không thích nợ nần. Chồng của chị XC cũng là người hào sảng, hiền lành, kiếm tiền giỏi, tiêu tiền cũng rộng tay không kém.
Cưới nhau được gần chục năm, hai vợ chồng cũng đã có con. Khúc mắc duy nhất trong cuộc sống hôn nhân chính là thường xuyên tranh cãi về chuyện tiền bạc. Từ khi về chung nhà, vợ chồng trẻ đã 3 lần thay đổi cách quản lý tiền.
Đây là lựa chọn của hai người lúc chưa có con. Hai vợ chồng sẽ chỉ chia sẻ khoản chi phí sinh hoạt chung tối thiểu trong gia đình. Người này không biết gì về thu nhập của đối phương, quỹ đen quỹ đỏ gì đó thì tuỳ. Tuy nhiên, cách này khiến thu nhập được bao nhiêu thì bay hết bấy nhiêu nên một thời gian là vỡ kế hoạch.
Sau lần này, chị XC nghĩ các gia đình có thu nhập tự do không ổn định hoặc chênh lệch hai bên quá lớn hoặc không có sự tin tưởng gắn bó lâu dài mới nên áp dụng cách quản lý tiền này.
Chị XC áp dụng cách quản lý tiền này vì đánh giá tới 95% gia đình Việt Nam đều áp dụng nên sẽ hiệu quả chăng. Mọi chi tiêu trong nhà chị sẽ tự tính toán. Chồng đi làm về, thu nhập mỗi tháng chỉ giữ lại phần tiêu vặt cá nhân, còn lại đưa hết cho chị quản lý. Cần gì thì xin vợ.
"Tiền tiêu vặt của chồng thì mình phát hàng tuần, tinh tế hơn thì mình tự nhét tiền vào ví chồng. Nhưng được một thời gian cũng thấy không ổn vì chồng mình là người hào sảng, nhiều mối quan hệ. Hai vợ chồng đã từng cãi nhau một trận nảy lửa chỉ vì cách giữ tiền này gò bó cuộc sống của anh", chị XC chia sẻ.
Sau khi nhận thấy cách quản lý tiền thứ hai không hiệu quả, hai vợ chồng đã thống nhất cách quản lý tiền kiểu "ba túi thông nhau". Theo cách quản lý tiền của trường phái này, hai vợ chồng thỏa thuận một khoản cố định hàng tháng để sinh hoạt và tiết kiệm chung.
Ví dụ: Thu nhập 20 triệu/tháng/người, số tiền này thay đổi tùy giai đoạn. Phần còn lại, của ai người nấy giữ, thích chi tiêu vào đâu, cho ai hay làm gì là tự do cá nhân.
Nó khác với cách đầu tiên hai vợ chồng áp dụng ở chỗ:
- Vẫn có tiết kiệm chung. Những khoản chi chính đáng như du lịch, sắm sửa lớn, nội ngoại… sẽ sử dụng từ túi chung này và do cả hai đồng thuận.
- Linh hoạt khoản chung hàng tháng: Cố gắng hoàn thành mục tiêu, nhưng nếu lỡ thời điểm nào có người không đủ, thì chỉ cần nhẹ nhàng thông báo.
- Chia sẻ và tôn trọng: Hai người vẫn cập nhật cho nhau biết túi riêng có bao nhiêu, được sử dụng như thế nào, đầu tư hay nợ nần ra sao, để cần thì hỗ trợ hoặc tham khảo ý kiến.
Ví dụ, chị XC thích ăn chắc mặc bền, sẽ mở sổ tiết kiệm, mua vàng, ngoại tệ. Anh chồng thì thích đầu tư mạo hiểm chứng khoán, đáo hạn, bất động sản… đó là việc của anh và chị tuyệt nhiên không can dự vào.
Chị XC giải thích thêm: "Bản thân mình không có nhu cầu giữ tiền của ai cả, quản tiền mình đã mệt rồi. Vì nếu đổi ngược lại, đưa hết tiền cho chồng giữ, cần cho ba mẹ chị em, muốn đầu tư gì phải trình bày đợi duyệt cũng thấy bị chèn ép. Tiền mình vất vả làm ra mà không được tiêu theo ý mình thì khó chịu lắm. Hơn nữa, bản thân là phụ nữ, cũng không thích khi hẹn hò đi ăn xem phim lại phải rút ví trả hoài. Rồi không lẽ mỗi lần mua quà cho vợ, chồng mình lại phải ngửa tay xin. Vậy thì còn gì bất ngờ, còn gì mạnh mẽ lãng mạn của người đàn ông nữa".
Cách thứ ba là cả hai vợ chồng cảm thấy hợp lý, dễ thở nhất và áp dụng tới hiện tại. Nhưng chính chị XC cũng chia sẻ thường buồn vì chuyện góp tiền chi tiêu và ứng xử của chồng.
"Mình ấm ức vì thấy không được ghi nhận. Có thời điểm thấy chồng đầu tư thua lỗ, mình sẽ lẳng lặng nhận phần chi nhiều hơn trong gia đình. Nhưng khi chồng to tiếng trách móc, hỏi ngược tại sao lại chi tiêu nhiều thế. Mình buồn vì bản thân vốn không chú trọng vật chất. Hơn nữa, những chi phí này mới đơn thuần là phần chia đôi trách nhiệm cơ bản: Nuôi con, lương người giúp việc, thức ăn bột giặt, điện nước sinh hoạt mà thôi. Chưa có đồng nào đòi hỏi quá đáng cả", chị XC chia sẻ.
Gia đình là tổ ấm chung, việc thể hiện tự trọng và thiện chí hợp tác cũng là điều cần thiết. Người vợ không thể luôn nhắc tới việc phải đóng góp tiền, hoặc chỉ cần đưa hết phần trách nhiệm là xong. Tốt hơn nữa, thi thoảng hãy hỏi em có gặp khó khăn gì không, nhiêu đây có đủ không.
Sau 3 lần thay đổi cách quản lý tiền bạc trong gia đình, chị XC nhận ra: Trong hôn nhân, tiền bạc luôn là một vấn đề nhạy cảm, chẳng kém gì tình dục. Hai vợ chồng vẫn luôn cần thêm thời gian, cần liên tục chia sẻ và lắng nghe mong muốn của nhau. Sau mỗi lần cãi vã và tìm cách, hai vợ chồng chị cũng sẽ tìm được phương án giải quyết tốt hơn.
Bài viết được ghi lại theo lời kể của XC
Nhịp sống Việt