Phút cuối Kỳ 1: Sinh nhật dành cho 'Harold sắp chết đáng thương'

04/10/2018 15:02
Phút cuối Kỳ 1: Sinh nhật dành cho 'Harold sắp chết đáng thương'

Biết trước những sự kiện vui vẻ luôn làm cho mọi người phấn chấn. Đó là lý do vì sao tôi lên kế hoạch tổ chức tiệc sinh nhật cho Harold để anh có thêm động lực tiếp tục cuộc sống.

Sinh nhật của Harold

Ngay sau khi Harold bắt đầu chương trình chăm sóc người sắp qua đời, tất cả những người hàng xóm, bạn bè và người thân trong gia đình đều đến thăm, đem theo rất nhiều đồ ăn, thức uống. Tôi cám ơn mọi người và tuyên bố rằng nếu Harold có thể chạm đến tuổi 85 của mình vào ngày 27 tháng 5 thì chúng tôi sẽ tổ chức một buổi tiệc thật lớn và mời tất cả đến tham dự. Tôi muốn tri ân sự đóng góp của họ trong việc công nhận khả năng sinh tồn của Harold.

Tôi bàn với các con về hai giả thuyết có thể xảy ra tại bữa tiệc sinh nhật. Tôi nói với các con về lời hứa của mình với Harold rằng nếu việc tham dự bữa tiệc trở nên quá sức với anh, tôi sẽ đưa anh về nhà sớm. Sau đó, tôi nói về giả thuyết thứ hai là Harold có thể sẽ chết ngay tại bữa tiệc do bị kích động quá mức. Tôi chưa biết tính sao nếu điều đó thực sự xảy ra.

Harold là người đến cuối cùng, khi nơi đây đã được người thân và bạn bè trang hoàng rực rỡ. Từng vị khách chào đón Harold bằng những cái ôm hôn nồng ấm. Harold ngồi thụp xuống ghế, mắt đỏ hoe vì xúc động, trông thật đáng thương.

Những khúc nhạc vùng Trung Đông rộn ràng vang lên. Một cô gái xinh đẹp trong bộ trang phục múa bụng gợi cảm màu xanh xuất hiện. Cô ấy tiến về phía Harold, dang rộng vòng tay mời gọi cùng với những cái lắc hông đầy quyến rũ. Trước sự sững sờ của tất cả mọi người, Harold từ từ đứng dậy, lắc lư theo điệu nhạc cùng với cô gái. Tất cả chúng tôi cùng reo cười, vừa ngạc nhiên vừa thích thú.

Càng nhảy, Harold như càng được tiếp thêm sinh lực. Anh dùng chiếc gậy làm đạo cụ, nhấc nó qua khỏi đầu và nhảy như một nghệ sĩ thực thụ. Anh thích thú khi trở thành trung tâm của sự chú ý. Sự thay đổi này khiến chúng tôi sững sờ. Ngay trước mắt chúng tôi, Harold đã thay đổi từ một cụ già hom hem thành một người đàn ông hùng dũng.

Và tất cả chúng tôi cũng đã cùng thay đổi. Khi Harold nhảy múa cùng với cô gái trẻ xinh đẹp này, buổi tiệc sinh nhật dành cho “Harold sắp chết đáng thương” đã biến thành buổi ăn uống chè chén say sưa tràn ngập trong tiếng vỗ tay và tiếng cười đùa. Đây là kết quả tôi không bao giờ ngờ tới.

Cháu ngoại Isa của chúng tôi đã kịp ghi lại những hình ảnh kỳ diệu khi Harold nhảy múa với nét mặt hân hoan. Isa cũng đã ghi lại được khoảnh khắc hai chúng tôi trao nhau lời yêu thương nồng ấm khi Harold hướng về phía tôi và la lớn: “Anh yêu em!”.

Chúng tôi kết luận rằng tốt nhất là cô diễn viên múa bụng nên đến thăm Harold hàng tuần thay cho nhân viên dịch vụ chăm sóc người sắp qua đời.     

Thần Chết đứng đợi ngay trước cửa nhà

Charlene và Liam vô cùng hào hứng khi nghĩ đến việc tổ chức đám cưới cho con gái sau mười tháng nữa. Nhưng bác sĩ đã lắc đầu. Cả hai đều hiểu là bác sĩ không dám kỳ vọng rằng Liam sẽ còn sống được đến lúc đó.

“Làm sao tôi có thể đương đầu với hai cung bậc cảm xúc hoàn toàn khác nhau này trong cùng một thời điểm cơ chứ?”, - Charlene choáng váng. – “Tôi phải làm gì bây giờ?”.

Thế là cô dâu và chú rể tương lai vội vã liên hệ với họ hàng ở Ireland, thỉnh cầu mọi người sắp xếp bay về lập tức. Hai tuần sau đó, đám cưới đã diễn ra ở khoảng sân sau nhà cô dâu. Bên dưới chiếc cổng chào được trang trí bằng hoa hồng, Liam nắm tay con gái, hãnh diện và tự hào, dắt về phía lễ đường. Sau đó, ông quay về phía cô dâu và chú rể, trong vai trò người đứng đầu dòng tộc, tuyên bố kết hợp hai người thành vợ chồng.

Sau buổi lễ, Charlene thì thầm với chị mình: “Thật tuyệt vời. Chúng ta thể hiện niềm hạnh phúc trong cuộc sống tại đây, trong khi Thần Chết đứng đợi ngay trước cửa nhà”.

Taj Mahal

Bức ảnh lớn chụp Danny, một người đàn ông điển trai, ngoài 50, trong trang phục quần jeans, áo sơ mi sẫm màu, mang giày thể thao trong tư thế quỳ mọp phía trước lăng Taj Mahal ở Agra, Ấn Độ. Mặc dù tình trạng sức khỏe yếu ớt do mang trong mình căn bệnh rối loạn chức năng tim, Danny vẫn quyết định về dự đám cưới của một thành viên trong gia đình ở châu Á.

Trên đường đi từ California, Danny và người bạn đồng hành, Bruce, dừng chân tại Paris một vài ngày. Danny thường cảm thấy khó thở và ngày càng khó khăn khi leo cầu thang và mang vác hành lý. Hai người đàn ông bàn với nhau xem liệu họ có nên quay về nhà, nhưng Danny quyết định sẽ tiếp tục hành trình.

Ngay khi đến Agra, họ đã tìm hiểu và nắm thông tin về tất cả các điểm tham quan du lịch. Sau khi dành cả ngày để chụp hình tại lăng Taj Mahal, họ nhảy lên tàu hướng về sông Hằng, nơi mọi người thường xuống tắm để gột rửa mọi tội lỗi và lấy tro cốt của người thân yêu rải lên dòng sông. Danny khi đó đã nói đùa: “Mình muốn lấy vé một chiều”. Câu nói đùa này đã trở thành điềm báo.

Trong chuyến tàu đêm hôm đó, Danny đã kêu Bruce: “Tôi không thở nổi”. - Nhân viên phục vụ lập tức mời một bác sĩ lên tàu. Nhưng Danny đã ngừng thở.

Sau khi trở về nhà, cứ mỗi lần nhìn thấy bức hình Danny chụp tại Taj Mahal, Bruce lại thở dài nuối tiếc: “Mình đã được an ủi rất nhiều khi nghĩ đến chuyến du lịch cuối cùng của chúng ta”.

Một món đồ nhỏ

Những người bạn của bà Ava luôn ngưỡng mộ sự lạc quan và khôi hài của bà trong những ngày tháng cuối đời. Một buổi sáng nọ, ông Mort, chồng bà, dọn bữa sáng và mang vào một tờ báo lá cải có cái tít: “ Bà Hillary gọi ứng viên tranh cử chức phó tổng thống là Quái vật chân to”. Họ đã phá lên cười trước ý tưởng ngớ ngẩn này và tận hưởng niềm vui giản đơn đó. Tiêu đề bài báo đã được chuyển thành những câu chuyện cười trong nhiều tuần sau đó.

Giờ đây, Ava trân trọng cuộc sống hơn bao giờ hết, vì bà biết số ngày mình còn sống chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Ava chính là hình mẫu tiêu biểu của một người tận dụng từng phút giây để vui sống. Bất chấp những cơn đau đớn khủng khiếp và chứng khó thở, Ava vẫn luôn tận hưởng những niềm vui nho nhỏ.

Giải phóng tâm hồn nghệ sĩ

Bà Dora, 70 tuổi, hiện đang sống tại viện dưỡng lão. Mặc dù mắc chứng suy thận giai đoạn cuối, bà vẫn tâm sự với Miriam, nhân viên xã hội, rằng bà luôn muốn trở thành một họa sĩ. Miriam động viên: “Sao bà không bắt đầu luôn đi?”.

Vào buổi hẹn kế tiếp, Miriam mang tặng bà Dora giấy vẽ, bút màu, bút chì và khuyến khích bà thử nghiệm khả năng vẽ vời của mình. Bà Dora bắt đầu vẽ tranh và đã hoàn thành một tác phẩm trừu tượng, được bà đặt tên là “Viễn cảnh”. Bức tranh phản ánh những cảm xúc sâu sắc nhất của bà.

Dora đã đạt được ước mơ lớn nhất trong đời mình là trở thành họa sĩ.

Chạy vì bệnh nhân ung thư

Những ai tham gia vào chương trình Chạy Vì Bệnh Nhân Ung Thư sẽ được thưởng thức một bữa tiệc thời trang trước khi buổi chạy bộ bắt đầu. Bất chấp tình trạng sức khỏe yếu kém do hóa trị, Caridad đã cùng các bệnh nhân ung thư khác tham gia trình diễn. Khi bước ra sân khấu trong tiếng vỗ tay nhiệt tình từ phía khán giả, Caridad đã hét lên: “Đây là lần đầu tiên tôi cảm nhận được mình đẹp kể từ khi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư”.

Tại buổi chạy bộ, Sharon, một tình nguyện viên đã công bố: “Hàng trăm người trong màu áo hồng đã tham gia chương trình. Một số là những người đã vượt qua bệnh tật, họ đem hy vọng đến cho tất cả những ai đã và đang tham gia vào hành trình chống lại bệnh tật. Tất cả chúng ta đều tự hào vì mình vẫn còn được sống. Đây chính là mối dây liên kết giữa những người hiểu rõ giá trị cuộc sống”.

Lọ sơn móng tay màu đỏ

Khi bà Monsy nằm lên chiếc chăn ngũ sắc kế bên người bạn sắp chết, bà có cảm giác như đây là lần ghé thăm cuối cùng. Hai người bạn già chìm trong im lặng và suy ngẫm về tương lai.

Đột nhiên, Monsy đề nghị: “Để tôi sơn móng chân cho bạn màu đỏ nhé!”.Julianna tủm tỉm cười và chỉ cho Monsy chỗ để lọ sơn. Giống như khi cả hai còn là những cô gái mới lớn, Monsy sơn lên móng chân Julianna một lớp sơn màu đỏ chói. Trò đùa vui này đã làm cho cả hai người phụ nữ phấn chấn hẳn lên khi họ nhớ lại những trò vui đã cùng nhau trải qua suốt cả cuộc đời.

Giá trị của việc tận hưởng niềm vui sống

  • Lấy lại sự phấn chấn.
  • Tôn vinh giá trị cuộc sống của người bạn thương yêu.
  • Cho phép người thân của bạn tham gia vào mọi sinh hoạt thường ngày.
  • Gia tăng chất lượng và ý nghĩa cuộc sống.

Tận hưởng cuộc sống là bước đệm để chuẩn bị cho cái chết.

Làm sao bạn có thể tận hưởng cuộc sống khi người thân yêu của bạn bị rụng hết tóc, vật lộn với sự đau đớn khủng khiếp và gần như không đi nổi? Đối mặt với việc người thân sắp kết thúc cuộc sống không có nghĩa là bạn chỉ ngồi đợi Thần Chết đến gõ cửa nhà mình, trái lại, đây là lúc bạn tranh thủ mọi phút giây và tổ chức những hoạt động tận hưởng niềm vui sống một cách khả thi và mang tính thực tế cao.

Các hoạt động tận hưởng niềm vui sống có nhiều hình thức. Bạn có thể đưa người thân của mình ra ngoài, cùng chơi banh hay đưa người đó đi thăm những người hàng xóm cũ. Các bạn cũng có thể kéo dài khoảng thời gian cùng nhâm nhi tách trà bên hiên nhà với bạn bè, cùng hồi tưởng lại quá khứ thông qua những bức hình và những câu chuyện kể, hay có thể làm cho nơi ở của người thân thêm sinh động bằng một bình hoa nhỏ đặt ở đầu giường.

Người bạn thương yêu cũng có thể tận hưởng sự yên bình bằng cách ôm một chú mèo vào lòng, nghe những bản nhạc du dương, hít hà ly cà phê thơm nồng và thích thú khi nghe tiếng trẻ con chơi đùa ngoài sân cùng nhiều niềm vui nho nhỏ khác.

Bạn cũng có thể lên kế hoạch tổ chức một sự kiện lớn hơn như buổi tiệc sinh nhật hay mời bạn bè đến tham dự cuộc hội ngộ được chờ đợi từ rất lâu. Điều này sẽ làm cho tinh thần của người bạn thương yêu trở nên phấn chấn, nhờ đó họ biết được mình giữ một vị trí quan trọng như thế nào trong lòng gia đình và bè bạn. Hoàn thành giấc mơ cuộc đời, dù chỉ dưới dạng biến tấu, cũng có thể là mối ưu tiên hàng đầu của người ấy. Bạn sẽ ngạc nhiên với những điều có thể xảy ra khi chuẩn bị cho cái chết và nắm bắt cơ hội để tranh thủ tối đa từng ngày.

Mỗi phút giây đều vô cùng quý giá khi người thân của bạn đang đối mặt với những ngày tháng cuối đời. Bất kỳ hành động đặc biệt nào, dù lớn hay nhỏ, đều có thể khiến cho tinh thần người đó trở nên phấn chấn và giúp họ biết được mình quan trọng thế nào trong lòng bạn. Hãy cùng nhau tận hưởng cuộc sống khi người bạn thương yêu vẫn còn cảm nhận được giọng nói của bạn, nhìn rõ gương mặt bạn và vẫn sẵn sàng đón nhận những cái ôm. Bạn hãy trân trọng những khoảnh khắc đặc biệt này trước khi phải nói lời từ biệt.

Trích Phút cuối


Gửi bình luận
(0) Bình luận